Page 191 - Đắc Nhân Tâm
P. 191

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


                - Một con chó nhỏ như thế này thì gây hại gì cho ai. - Viên
          cảnh sát nói.

                - Không gây hại, nhưng nó có thể giết những con sóc. - Tôi nói.

                - Được rồi, tôi nghĩ rằng ông quá nghiêm túc đấy. - Anh ta bảo
          tôi. - Tôi sẽ bày cách cho ông. Ông cứ để nó chạy lên đồi và xem như
          tôi không nhìn thấy nó - và chúng ta quên chuyện này đi.

                Viên cảnh sát muốn tỏ ra quan trọng. Khi tôi bắt đầu tự kết
          án mình, phong cách bề trên mà ông muốn biểu lộ chỉ còn là
          thái độ rộng lượng và tha thứ.

                Thay vì cãi nhau với viên cảnh sát, tôi nhanh chóng chấp
          nhận, công khai và nhiệt tình, rằng ông ấy hoàn toàn đúng, còn
          tôi hoàn toàn sai. Câu chuyện chấm dứt ở chỗ thật thú vị là tôi
          theo quan điểm của ông ấy và ông ấy lại theo quan điểm của tôi.
          Trong khi chỉ mới cách đây vài tuần, chính con người này đã
          định sử dụng pháp luật với tôi.

                Tự phê phán mình chẳng phải là dễ dàng hơn nhiều so
          với việc nghe lời phê phán từ miệng người khác sao?

                Nếu chúng ta chịu nhìn nhận những điều sai trái của mình
          trước khi người khác có dịp nói ra, chúng ta sẽ có 99% cơ hội
          được đối xử bằng thái độ hào hiệp, tha thứ và những lỗi lầm sẽ

          được giảm bớt.
                Ferdinand E. Warren, một chuyên gia trong ngành quảng

          cáo đã sử dụng kỹ thuật này để giành được thiện chí của một
          khách hàng khó chịu, có tính hay chỉ trích. Ông kể:


                                         189
   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196