Page 167 - Dám nghĩ lớn
P. 167
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Àoá coá thïí laâ sûå bùæt chûúác trong caách sûã duång tûâ ngûä, tiïëng
loáng, caách huát thuöëc, möåt vaâi biïíu hiïån gûúng mùåt, caách lûåa
choån quêìn aáo vaâ súã thñch vïì xe cöå... Nïëu ngûúâi àûáng àêìu luön
lo lùæng, böìn chöìn, cùng thùèng thò nhûäng àöìng nghiïåp thên
cêån nhêët cuãa hoå cuäng coá thaái àöå tûúng tûå. Nïëu võ laänh àaåo laâm
viïåc hïët mònh, caãm thêëy haånh phuác thò nhên viïn cuãa hoå cuäng
seä thêëy nhû vêåy.
Àiïím cöët yïëu úã àêy laâ: Nïëp nghô cuãa cêëp trïn vïì cöng viïåc seä
taác àöång àöëi vúái cêëp dûúái nghô vïì cöng viïåc cuãa hoå nhû thïë naâo.
Thaái àöå laâm viïåc cuãa cêëp dûúái laâ sûå phaãn aánh trûåc tiïëp thaái
àöå cuãa cêëp trïn vúái cöng viïåc. Caác baån nïn nhúá: nhûäng àiïím
maånh hoùåc àiïím yïëu cuãa chuáng ta seä àûúåc phaãn chiïëu qua
haânh vi, ûáng xûã cuãa nhûäng cöång sûå vúái mònh, cuäng nhû möåt
àûáa treã phaãn aánh thaái àöå, quan àiïím cuãa cha meå chuáng.
Haäy xem xeát möåt àùåc àiïím cuãa nhûäng ngûúâi thaânh àaåt:
loâng nhiïåt tònh. Baån àaä bao giúâ àïí yá möåt ngûúâi baán haâng nhiïåt
tònh coá thïí khiïën baån, möåt khaách haâng, caãm thêëy hûáng thuá
àïën thïë naâo àöëi vúái saãn phêím cuãa hoå? Hoùåc baån àaä bao giúâ
quan saát möåt võ linh muåc hay möåt diïîn giaã naâo àoá vúái loâng
nhiïåt thaânh maånh meä seä löi keáo cûã toåa cuäng nhiïåt tònh vaâ têm
huyïët àïën thïë naâo chûa? Nïëu baån coá sûå nhiïåt tònh, nhûäng
ngûúâi xung quanh baån cuäng vêåy.
Nhûng laâm thïë naâo àïí phaát triïín loâng nhiïåt tònh cuãa
mònh? Rêët àún giaãn, baån haäy suy nghô möåt caách nhiïåt tònh,
hùng say. Haäy taåo ra cho mònh möåt thaái àöå laåc quan, möåt bêìu
nhiïåt huyïët, haäy noái rùçng: “moåi viïåc àïìu thêåt tuyïåt vúâi, töi
àang döìn 100% sûác lûåc cuãa mònh àêy”.
Hònh aãnh cuãa baån seä àuáng nhû nhûäng gò baån nghô. Haäy
167