Page 254 - Nghĩ và làm giàu
P. 254

eBook mie n ph : ebook.dangtrongdai.com






            Nỗi sợ hãi này làm trí tuệ tê liệt, phá vỡ trí tưởng tượng, giết chết
            sự tự tin, gặm nhấm sự hào hứng, làm nguội lạnh sáng kiến, lu mờ
            mục tiêu, cướp đi khả năng tự kiểm soát. Nó làm cho cá nhân mất
            tính thuyết phục, tư duy hết rõ ràng, quấy phá việc tập trung sức
            lực. Nó làm mất tính kiên định, biến sức mạnh thành sự bất lực vô
            công rồi nghề, làm tiêu tan tham vọng, giảm trí nhớ, thu hút sự rủi
            ro. Nó bóp chết tình yêu, cưỡng bức những tình cảm tốt nhất trong
            tâm hồn, đày đọa tình bạn, kéo theo sự bất hạnh, dẫn đến mất ngủ,
            buồn rầu, tuyệt vọng. . . Và những điều đó thường xuyên xảy ra bất
            chấp một chân lý hiển nhiên là chúng ta đang sống trong một thế
            giới đầy những điều tốt lành mà tâm hồn chúng ta mong muốn, và
            giữa  ta với  điều  mong  mỏi  chẳng  có  trở  ngại  nào  ngoài  một  trở
            ngại duy nhất - không có mục tiêu cụ thể.


            Trong tất cả mọi nỗi sợ hãi, sợ nghèo đói - không còn nghi ngờ gì
            nữa - là nỗi sợ có tính phá hoại mạnh nhất. Khó khắc phục nó nhất,
            vì thế mà chúng tôi bắt đầu từ điểm này. Nó phát sinh từ nỗi sợ hãi
            trở thành nạn nhân của những người anh em của mình - nỗi sợ hãi
            đã  bắt  rễ  trong  đầu  chúng  ta. Súc  vật  hành  động  theo  bản  năng,
            nhưng khả năng tư duy của chúng rất hạn chế cho nên chúng săn
            đuổi  và  ăn  thịt  lẫn  nhau  theo  đúng  nghĩa  đen  của  từ  này.  Con
            người, có tổ chức tâm lý và thần kinh cao cấp, có khả năng suy nghĩ
            và lập luận, không ăn thịt đồng loại - nó tìm thấy sự thỏa mãn lớn
            hơn trong việc ăn thịt bằng kinh tế. Con người tham lam đến mức
            xã hội phải nghĩ ra các loại luật có thể để chặn anh ta khỏi những
            người gần gũi.


            Nghèo  đói!  Không  gì  có  thể  đem  lại  nhiều  khổ  đau  và  lăng  nhục
            như vậy. Chỉ những người đã trải qua tình trạng này mới hiểu hết ý
            tôi nói.

            Chẳng có gì lạ lùng trong việc chúng ta sợ đói nghèo. Kinh nghiệm
            truyền từ đời này sang đời khác cho thấy rằng có những người ta




                                         251
   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259