Page 49 - Nghĩ và làm giàu
P. 49
eBook mie n ph : ebook.dangtrongdai.com
nó nhiều tiền thưởng hơn khi thấy nó là một đứa trẻ lạc quan và là
người của công việc bất chấp khuyết tật của mình.
Khi nó gần được bảy tuổi, xuất hiện những dấu hiệu đầu tiên cho
thấy phương pháp dự báo của chúng tôi mang lại kết quả. Suốt
mấy tháng liền nó xin chúng tôi đặc quyền được đi bán báo, nhưng
mẹ nó không đồng ý.
Cuối cùng, cậu bé tự quyết định. Một lần, khi chúng tôi để nó ở nhà
với gia nhân, nó chuồn ra phố qua cửa sổ ở bếp, vay 6 cent của ông
thợ giày hàng xóm, đầu tư số vốn ban đầu này vào báo, bán hết, tái
đầu tư, và cứ như vậy cho đến chiều. Sau khi cân đối và thanh toán
với nhà băng, lãi ròng là 42 cent. Tối về đến nhà, chúng tôi thấy
con đang ngủ say sưa. Một tay nắm chặt.
Mẹ nó gỡ nắm tay, lôi ra mấy đồng xu và bật khóc. Tại sao? Khóc
chiến thắng đầu tiên tưởng chừng không thực hiện nổi! Phản ứng
của tôi ngược lại. Tôi vui cười thật sự vì thấy rằng: việc tôi kiên trì
truyền cho thằng bé niềm tin vào chính mình đã đơm hoa kết trái.
Trong hành động kinh doanh đầu tiên này, mẹ nó nhìn thấy cậu
con trai bé nhỏ, ra phố và mạo hiểm cuộc sống để kiếm tiền. Còn
tôi, tôi nhìn thấy một nhà doanh nghiệp nhỏ mạnh bạo, tham vọng
và tự tin; niềm tin vào bản thân nhân gấp đôi vì cậu tự quyết định
kinh doanh và đã chiến thắng. Thay đổi này làm tôi sung sướng -
nó nói lên sức sống sẽ theo con tôi suốt đời.
*****
Cậu học trò nhỏ trong trường phổ thông và đại học không nghe
thấy giáo viên nói gì nếu họ không hét lên từ một khoảng cách đủ
gần. Nhưng cậu không đến trường dành cho người điếc. Chúng tôi
không cho phép nó học ngôn ngữ ra hiệu. Chúng tôi rất kiên định
rằng con trai chúng tôi sẽ sống một cuộc sống bình thường, giao
50