Page 166 - Đắc Nhân Tâm
P. 166

HOW TO WIN FRIENDS & INFLUENCE PEOPLE


          Và, để tỏ ra mình quan trọng và muốn khoe khoang kiến thức,
          tôi nói rằng ông đã sai. Ông ấy nói: “Anh bảo sao? Shakespeare ư?
          Không thể nào! Phi lý! Câu trích dẫn này là ở Kinh thánh. Tôi chắc
          chắn như thế”. Ngồi bên trái tôi là người bạn cũ Frank Gammond,
          anh là một chuyên gia nghiên cứu về Shakespeare. Thế là chúng
          tôi đồng ý giao vấn đề này cho Gammond làm “trọng tài”. Gam-

          mond lắng nghe, đá vào chân tôi dưới gầm bàn và nói: “Dale,
          anh sai rồi. Ông ấy nói đúng. Câu ấy ở Kinh thánh”. Đêm ấy, trên
          đường về, tôi bực tức hỏi Gammond: “Frank, cậu biết câu trích
          dẫn này là của Shakespeare cơ mà?”.

                “Đúng thế, dĩ nhiên là thế! Trong “Hamlet”, hồi năm, cảnh
          hai. Nhưng này anh bạn! Chúng ta là khách trong một buổi tiệc. Tại
          sao phải chứng minh ông ấy sai? Điều đó có khiến ông ấy quý mến
          cậu không? Sao không để cho người ấy giữ thể diện. Ông ấy không hỏi
          ý kiến của cậu. Vậy cậu tranh cãi với ông ấy làm gì? Điều đó chẳng
          có lợi gì cho cậu cả.”

                Không những tôi đã khiến cho người kể chuyện khó chịu
          mà còn đẩy anh bạn của tôi vào một tình huống khó xử. “Đừng

          cố tranh cãi chỉ để giành phần thắng!”. Người bạn dạy tôi câu này
          giờ đã qua đời, nhưng lời khuyên đó vẫn còn giúp tôi cho đến
          tận bây giờ.

                Đây là một bài học hết sức giá trị bởi vì tôi vốn là một tay
          cãi lý cố chấp bất trị. Khi còn nhỏ, tôi thường cãi lý với anh tôi
          về mọi chuyện trên trời dưới biển. Khi đến trường trung học,
          được học logic và cách lý luận, tôi lại tham gia mọi cuộc tranh



                                         164
   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171