Page 119 - Dám nghĩ lớn
P. 119
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
khöng noái xêëu sau lûng vaâ khöng bao giúâ toã thaái àöå “chó tay
nùm ngoán” vúái ngûúâi khaác. Àún giaãn laâ cêåu êëy chó muöën giuáp
àúä moåi ngûúâi, chó muöën àûúåc laâm hïët sûác mònh - nhû thïí moåi
thûá úã cöng ty àïìu coá taác àöång sêu sùæc àïën baãn thên mònh.
Harry àaä coi moåi viïåc úã cöng ty laâ viïåc cuãa mònh.”
Têët caã chuáng ta àïìu coá thïí hoåc hoãi nhiïìu àiïìu tûâ cêu
chuyïån cuãa Harry. Quan niïåm “Töi àang laâm viïåc cuãa mònh,
vaâ thïë laâ àuã” böåc löå möåt löëi suy nghô rêët nhoã nhen, tiïu cûåc.
Traái laåi, nhûäng ngûúâi daám nghô lúán thò luön hoâa mònh vaâo têåp
thïí. Duâ thaânh cöng hay thêët baåi, àoá cuäng laâ kïët quaã cuãa caã têåp
thïí, chûá khöng cuãa riïng ai. Hoå giuáp àúä ngûúâi khaác bùçng moåi
caách coá thïí, ngay caã khi hoå khöng àûúåc àïìn àaáp hay traã cöng
gò caã. Möåt ngûúâi luön thúâ ú vúái nhûäng gò xaãy ra bïn ngoaâi
phoâng ban cuãa mònh, vúái lêåp luêån: “AÂ, àoá khöng phaãi viïåc cuãa
töi, haäy àïí ai khaác tûå giaãi quyïët ài”, ngûúâi àoá seä khöng bao giúâ
coá àûúåc phêím chêët maâ nhûäng ngûúâi úã võ trñ laänh àaåo cao nhêët
cêìn phaãi coá.
Haäy têåp luyïån àïí trúã thaânh möåt ngûúâi daám nghô daám laâm.
Haäy xem lúåi ñch cuãa cöng ty laâ lúåi ñch cuãa chñnh mònh. Coá thïí
chó coá vaâi ngûúâi trong caác cöng ty lúán gùæn boá möåt caách chên
thaânh vaâ khöng vuå lúåi vúái moåi viïåc diïîn ra trong cöng ty mònh.
Nhûng cuäng vò leä àoá maâ chó möåt söë ñt ngûúâi naây múái àûúåc coi
laâ ngûúâi coá têìm suy nghô lúán lao, sêu röång. Cuöëi cuâng, cuäng
chñnh hoå múái laâ nhûäng ngûúâi nhêån àûúåc phêìn thûúãng xûáng
àaáng nhêët: cöng viïåc vúái traách nhiïåm cao nhêët, àöìng nghôa vúái
mûác lûúng cao nhêët.
Àïí nghô lúán, baån cêìn biïët boã qua nhûäng àiïìu nhoã nhùåt
khöng àaáng lûu têm. Àaä coá nhiïìu, rêët nhiïìu ngûúâi àêìy tiïìm
119