Page 214 - Dám nghĩ lớn
P. 214

THE MAGIC OF THINKING BIG


                         HAÄY NUÖI DÛÚÄNG THAÁI ÀÖÅ

                           “BAÅN-RÊËT-QUAN-TROÅNG”

                 Coá möåt thûåc tïë àaáng chuá yá: Möîi con ngûúâi, duâ söëng úã núi
             rûâng nuái heo huát hay giûäa núi vùn minh hiïån àaåi, duâ  ngúâ
             nghïåch hay thöng minh, duâ giaâ hay treã, hoå àïìu coá möåt khaát
             voång:  àûúåc laâm ngûúâi quan troång.

                 Haäy cuâng nghô vïì àiïìu àoá. Moåi ngûúâi, àuáng vêåy, têët caã moåi
             ngûúâi - haâng xoám cuãa baån, baãn thên baån, vúå baån, sïëp baån - àïìu
             coá möåt mong muöën tûå nhiïn laâ àûúåc caãm thêëy mònh laâ “möåt
             nhên vêåt quan troång”. Khaát voång àûúåc caãm thêëy mònh quan
             troång laâ khao khaát maänh liïåt, sêu kñn nhêët cuãa con ngûúâi.
                 Bêët cûá möåt nhaâ quaãng caáo thaânh cöng naâo cuäng thûâa biïët
             con ngûúâi luön khao khaát coá àûúåc uy thïë, danh tiïëng vaâ sûå
             cöng nhêån tûâ moåi ngûúâi. Nhûäng khêíu hiïåu quaãng caáo naâo
             giuáp baán àûúåc haâng? Haäy xem: “Daânh cho nhûäng baâ nöåi trúå
             treã thöng minh”, “Chó nhûäng ngûúâi coá súã thñch àùåc biïåt múái
             duâng”, “Baån chó muöën nhûäng thûá  töët nhêët”, “Haäy khiïën
             nhûäng ngûúâi khaác phaãi ghen tyå vúái baån”, “Daânh cho quyá cö
             muöën baån beâ nûä giúái phaãi ghen tyå vaâ àaân öng phaãi trêìm tröì,
             ngûúäng möå”. Thûåc chêët nhûäng khêíu hiïåu àoá khuyïën khñch
             moåi ngûúâi: “Haäy mua saãn phêím naây, baån seä trúã thaânh möåt
             ngûúâi quan troång”.
                 Haäy thoãa maän khao khaát àûúåc trúã thaânh ngûúâi quan troång,
             “khêíu lïånh” àoá seä àûa baån àïën vúái thaânh cöng. Àêëy laâ möåt
             cöng cuå thiïët yïëu giuáp baån thaânh cöng. Tuy nhiïn, (haäy àoåc
             cêu naây lêìn nûäa trûúác khi baån tiïëp tuåc) chó rêët ñt ngûúâi biïët sûã
             duång “khêíu lïånh”, mùåc duâ sûå thïí hiïån thaái àöå “baån rêët quan




                                          214
   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219