Page 301 - Dám nghĩ lớn
P. 301
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Vaâi nùm trûúác àêy, cêåu con trai nhoã cuãa töi cûá naâi nó xêy
möåt caái chuöìng nhoã cho chuá choá Peanut - niïìm tûå haâo, niïìm
vui cuãa chaáu. Sûå kiïn trò vaâ nhiïåt tònh cuãa thùçng beá àaä thuyïët
phuåc àûúåc chuáng töi, nïn chuáng töi bùæt tay vaâo xêy cho
Peanut möåt caái chuöìng riïng. Rêët tiïëc laâ caã nhaâ töi chùèng ai
gioãi nghïì möåc caã. Ngay khi möåt ngûúâi baån thên gheá thùm,
nhòn thêëy caái chuöìng múái xêy àaä hoãi ngay: “Anh treo caái quaái
gò trïn cêy thïë kia? Àoá khöng phaãi laâ möåt caái chuöìng choá àêëy
chûá?” Töi àaä àaáp laåi àoá quaã laâ möåt caái chuöìng choá. Sau àoá anh
êëy chó ra möåt vaâi löîi maâ chuáng töi mùæc phaãi vaâ kïët luêån: “Taåi
sao anh khöng veä möåt baãn thiïët kïë trûúác nhó?”.
Baån biïët khöng, khi tûúãng tûúång ra tûúng lai, àûâng e ngaåi
ûúác mong nhûäng àiïìu lúán lao. Con ngûúâi thúâi hiïån àaåi àûúåc
àaánh giaá thöng qua nhûäng ûúác mú cuãa hoå. Khöng ai coá thïí
àaåt àûúåc nhiïìu vaâ xa hún nhûäng gò hoå àaä vaåch ra cho mònh.
Dûúái àêy laâ möåt phêìn trong “kïë hoaåch cuöåc àúâi” cuãa möåt
trong nhûäng hoåc viïn cuãa töi ngaây trûúác. Haäy àoåc thûã xem.
Haäy chuá yá ngûúâi baån naây hònh dung ra “gia àònh” cuãa mònh
trong tûúng lai phaãi nhû thïë naâo. Khi viïët nhûäng doâng naây,
chùæc chùæn anh êëy nhòn thêëy möåt viïîn caãnh tûúng lai rêët roä raâng.
“Muåc tiïu cuãa töi laâ súã hûäu möåt maãnh àêët úã nöng thön.
Ngöi nhaâ seä àûúåc thiïët kïë theo kiïíu möåt àiïìn trang tiïu biïíu
cuãa miïìn Bùæc Myä, hai têìng, caác cöåt queát sún trùæng tinh, seä coá sên
röång, coá haâng raâo bao quanh. Töi seä xêy möåt hoùåc hai höì caá
trong sên vûúân, vò caã hai vúå chöìng töi àïìu thñch cêu caá. Chuöìng
choá giöëng Doberman seä nùçm úã sau nhaâ hoùåc chöî naâo àoá thñch
húåp. Àiïìu töi hùçng mong muöën laâ àùæp möåt con àûúâng àïí laái xe
vaâo nhaâ, uöën lûúån giûäa hai haâng cêy bïn àûúâng.
301