Page 303 - Dám nghĩ lớn
P. 303
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
McKinsey àaä múã möåt cuöåc àiïìu tra trïn quy mö lúán àïí tòm
hiïíu nhûäng yïëu töë gò giuáp trúã thaânh möåt giaám àöëc àiïìu haânh
gioãi. Nhiïìu nhaâ laänh àaåo trong kinh tïë, chñnh trõ, khoa hoåc vaâ
tön giaáo àûúåc phoãng vêën. Theo àoá, coá möåt cêu traã lúâi àûúåc lùåp
ài lùåp laåi theo nhiïìu caách khaác nhau: phêím chêët quan troång
nhêët àïí trúã thaânh möåt giaám àöëc àiïìu haânh chñnh laâ khao khaát
vûún lïn haâng àêìu.
Haäy nhúá lúâi khuyïn cuãa John Wanamaker: “Möåt ngûúâi seä
khöng thïí laâm àûúåc gò nhiïìu cho àïën khi naâo àöång lûåc cuãa
anh ta phaãi bao göìm moåi khaã nùng anh ta coá”.
Loâng khao khaát maänh liïåt, khi àûúåc khúi doâng, seä trúã
thaânh sûác maånh to lúán.
Töi tûâng noái chuyïån vúái möåt cêy buát treã àêìy triïín voång cuãa
túâ baáo trûúâng àaåi hoåc. Nïëu baån àang tòm kiïëm möåt ngûúâi coá
nùng lûåc, vúái möåt tûúng lai àêìy hûáa heån trong nghïì baáo, hùèn
àoá laâ cêåu êëy. Khöng lêu trûúác khi cêåu êëy töët nghiïåp, töi hoãi:
“Naây, Dan, em àõnh seä laâm gò tiïëp, hoaåt àöång trong lônh vûåc
baáo chñ û?”. Dan nhòn töi, traã lúâi: “AÂ, khöng. Em thñch viïët
lùæm, em àaä coá quaäng thúâi gian thuá võ tham gia túâ baáo cuãa nhaâ
trûúâng. Nhûng nghïì baáo àoái lùæm, em khöng muöën lêm vaâo
caãnh cú haân”.
Töi àaä khöng gùåp Dan trong suöët 5 nùm sau àoá. Thïë röìi
vaâo möåt buöíi saáng, töi tònh cúâ gùåp laåi cêåu êëy úã New Orleans.
Luác êëy Dan àang laâ trúå lyá giaám àöëc nhên sûå cho möåt cöng ty
àiïån tûã. Cêåu êëy nhanh choáng cho töi biïët hiïån nay mònh rêët
bêët maän vúái cöng viïåc. “Öi, em àang àûúåc traã lûúng rêët hêåu
hônh, em àang laâm viïåc trong möåt cöng ty tuyïåt vúâi, em coá
àûúåc sûå baão àaãm chùæc chùæn, nhûng thêìy biïët khöng, em laåi
303