Page 127 - Dám nghĩ lớn
P. 127
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Luác naâo cuäng vêåy, hoå àïìu toã ra luáng tuáng, ngú ngaác, khöng
biïët mònh coá nghe nhêìm hay khöng, thêåm chñ phên vên phaãi
chùng àêìu oác töi coá “vêën àïì”? Sau khi ngûâng möåt laát, töi hoãi
laåi: “Coá bao nhiïu baån úã àêy tin rùçng chuáng ta coá thïí xoáa saåch
caác nhaâ tuâ trong voâng ba mûúi nùm túái?”.
Àïën khi biïët chùæc töi àïì cêåp àïën chuã àïì naây möåt caách
nghiïm tuác, thïí naâo cuäng coá ngûúâi lïn tiïëng chïë nhaåo: “Coá
phaãi öng muöën thaã têët caã nhûäng tïn tröåm cùæp, giïët ngûúâi hay
hiïëp dêm àïí chuáng àûúåc tûå do ài laåi ngoaâi phöë? Öng coá hiïíu
àiïìu àoá coá nghôa gò khöng? Taåi sao laåi laâm nhû vêåy, röìi seä
khöng ai trong chuáng ta àûúåc an toaân caã. Khöng, chuáng ta cêìn
phaãi coá nhaâ tuâ”.
Sau àoá nhiïìu ngûúâi khaác nhao nhao phuå hoåa:
- Moåi trêåt tûå seä bõ xaáo tröån nïëu chuáng ta khöng coá nhaâ tuâ!
- Coá möåt söë ngûúâi bêím sinh àaä mang mêìm töåi aác!
- Thêåm chñ chuáng ta coân cêìn phaãi xêy dûång nhiïìu nhaâ tuâ
hún nûäa.
- Öng àaä àoåc mêíu tin vïì vuå giïët ngûúâi trïn baáo ra saáng nay
chûa?
Vaâ röìi nhoám hoåc viïn àoá tiïëp tuåc àûa ra haâng loaåt lyá do
chñnh àaáng àïí chûáng minh rùçng chuáng ta cêìn duy trò hïå thöëng
nhaâ tuâ àïí giam giûä töåi phaåm. Thêåm chñ möåt baån coân àûa ra lyá
do cêìn coá nhaâ tuâ àïí lûåc lûúång caãnh saát vaâ cai nguåc coân coá viïåc
àïí laâm.
Töi daânh ra gêìn mûúâi phuát cho nhoám hoåc viïn àoá “chûáng
minh” taåi sao chuáng ta khöng thïí xoáa boã nhaâ tuâ, röìi töi noái:
127