Page 221 - Dám nghĩ lớn
P. 221
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Àïën lûúåt ngûúâi quaãn lyá thûá hai àûáng lïn trònh baây. Baâi
phaát biïíu cuãa ngûúâi phuå nûä naây traái ngûúåc hùèn vúái nhaâ quaãn
lyá khu vûåc kia. Àêìu tiïn, cö êëy giaãi thñch lyá do maâ nhoám cö êëy
àaåt àûúåc thaânh tñch nhû vêåy laâ búãi sûå cöë gùæng hïët mònh cuãa têët
caã moåi ngûúâi. Sau àoá, cö êëy múâi tûâng ngûúâi àûáng lïn vaâ daânh
cho hoå nhûäng lúâi khen ngúåi chên thaânh nhêët.
Haäy chuá yá túái sûå khaác biïåt àoá. Võ quaãn lyá àêìu tiïn àaä vú hïët
moåi lúâi khen ngúåi cuãa phoá giaám àöëc vïì phña mònh. Laâm nhû
vêåy, anh ta àaä xuác phaåm àïën chñnh nhûäng ngûúâi cuâng laâm vúái
mònh. Moåi ngûúâi trong nhoám àoá àïìu caãm thêëy thêët voång,
chaán naãn. Coân võ quaãn lyá thûá hai laåi chuyïín lúâi khen cho
nhûäng nhên viïn baán haâng cêëp dûúái, chñnh àiïìu naây khiïën
nhûäng lúâi khen ngúåi êëy coá taác duång tñch cûåc hún. Ngûúâi quaãn
lyá naây biïët rùçng lúâi khen, cuäng nhû tiïìn baåc, coá thïí àûúåc àêìu tû vaâ
sinh laäi. Cö êëy thûâa biïët viïåc chuyïín lúâi khen cho nhên viïn baán
haâng seä khiïën hoå laâm viïåc chùm chó hún nûäa trong nùm túái.
Haäy nhúá, lúâi ngúåi khen chñnh laâ sûác maånh. Haäy truyïìn laåi
sûác maånh baån nhêån àûúåc tûâ cêëp trïn cho cêëp dûúái cuãa mònh,
àiïìu àoá seä khñch lïå hoå laâm viïåc töët hún. Khi baån chia seã lúâi
khen, cêëp dûúái seä biïët rùçng baån thûåc sûå caãm kñch trûúác nhûäng
àoáng goáp cuãa hoå.
Dûúái àêy laâ baâi têåp haâng ngaây nhùçm mang laåi hiïåu quaã bêët
ngúâ cho baån. Möîi ngaây, haäy tûå hoãi mònh: “Höm nay töi laâm gò
àïí khiïën vúå vaâ caác con töi àûúåc haånh phuác?”.
Cêu hoãi dûúâng nhû quaá àún giaãn nhûng mang laåi hiïåu
quaã àaáng kinh ngaåc. Möåt töëi noå, trong möåt chûúng trònh àaâo
taåo baán haâng, töi àûa ra chuã àïì “Xêy dûång khöng khñ gia àònh
àïí thaânh cöng trong baán haâng”. Àïí minh hoåa cho chuã àïì naây,
221