Page 309 - Dám nghĩ lớn
P. 309
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
voång, nïëu caác giaám àöëc saãn xuêët khöng thiïët lêåp vaâ giûä vûäng kïë
hoaåch. Caác giaám àöëc kinh doanh àïìu biïët roä nhên viïn cuãa
mònh chó cöë gùæng baán nhiïìu hún, nïëu hoå biïët roä àõnh mûác baán
haâng cuå thïí cuãa mònh laâ bao nhiïu. Caác giaáo sû biïët rùçng sinh
viïn cuãa mònh chó chõu hoaân thaânh baâi têåp àuáng haån, khi hoå
biïët àûúåc haån choát nöåp baâi.
Bêy giúâ, nïëu baån kiïn quyïët tiïën àïën thaânh cöng, haäy àùåt
ra caác muåc tiïu: thúâi haån cuöëi cuâng, caác cöåt möëc phaãi àaåt
àûúåc, nhûäng àõnh mûác cuå thïí. Baån chó àaåt àûúåc möåt àiïìu gò
àoá khi baån àaä lïn kïë hoaåch thûåc hiïån.
Theo tiïën sô George E. Burch, chuyïn gia nghiïn cûáu vïì
tuöíi thoå con ngûúâi, trûúâng Àaåi hoåc Y khoa Tulane, cho biïët
coá nhiïìu yïëu töë quyïët àõnh tuöíi thoå: cên nùång, sûå di truyïìn,
chïë àöå ùn kiïng, tònh traång tinh thêìn, thoái quen caá nhên. Öng
nhêën maånh: “Caách nhanh nhêët àïí kïët thuác cuöåc söëng laâ àûâng
hoaåt àöång gò caã, caã chên tay lêîn trñ oác. Àïí tiïëp tuåc söëng, möåt
ngûúâi phaãi coá khaát voång söëng vaâ biïët caách tòm àûúåc niïìm vui
trong cuöåc söëng”.
Ai cuäng coá sûå lûåa choån riïng cho mònh. Nghó ngúi coá thïí
laâ àiïím bùæt àêìu hoùåc àiïím kïët thuác. Thaái àöå “khöng laâm gò
ngoaâi chuyïån ùn, nguã” laâ möåt caách nghó ngúi àêìu-àöåc-baån-
nhanh-nhêët. Nhûäng ai cho rùçng nghó hûu nghôa laâ söëng khöng
muåc àñch, khöng yá nghôa thò súám muöån hoå cuäng nhêån ra rùçng
nghó hûu laâ “dêëu hiïåu” kïët thuác cuöåc àúâi. Khi söëng khöng
muåc àñch, ngûúâi ta seä suy suåp rêët nhanh.
Tuy nhiïn, baån cêìn nghó ngúi húåp lyá vò àoá laâ caách àïí “tiïëp
tuåc söëng thêåt vui veã vaâ taái khúãi àöång cuöåc àúâi thêåt nhanh
choáng”. Lew Gordon, möåt trong nhûäng ngûúâi baån thên nhêët
309