Page 87 - Dám nghĩ lớn
P. 87
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
chuáng ta haäy cuâng xem xeát vêën àïì naây dûúái goác àöå thûåc tïë nheá.
Khi laâm àiïìu gò àoá traái vúái lûúng têm, em seä caãm thêëy töåi löîi.
Caãm giaác töåi löîi seä laâm ûác chïë vaâ chi phöëi quaá trònh tû duy. Em
khöng thïí suy nghô möåt caách tónh taáo, saáng suöët àûúåc vò trong
àêìu luön bùn khoùn, lo súå: “Liïåu coá ai nhòn thêëy khöng nhó?
Liïåu mònh coá bõ phaát hiïån ra khöng?”.
Lêìn naây, vò nön noáng àaåt àûúåc àiïím A nïn em nhuáng tay
laâm möåt viïåc maâ em biïët roä sai mûúâi mûúi. Vêåy coân nhûäng lêìn
khaác nûäa thò sao, nïëu em laåi muöën coá möåt àiïím A thò liïåu em
coá bõ caám döî àïí laâm nhûäng àiïìu traái vúái lûúng têm khöng?
Möåt ngaây naâo àoá, em trúã thaânh möåt nhên viïn baán haâng. Em
muöën baán àûúåc thêåt nhiïìu saãn phêím, röìi em cöë tònh lûâa
khaách haâng bùçng nhûäng thöng tin sai lïåch vïì saãn phêím khiïën
hoå caã tin, boã tiïìn mua haâng cuãa em. Coá thïí, bùçng caách àoá, em
baán àûúåc nhiïìu haâng. Nhûng röìi em seä caãm thêëy töåi löîi. Caãm
giaác êëy seä àeo àùèng trong têm trñ, chi phöëi moåi suy nghô cuãa
em. Cho àïën khi gùåp laåi võ khaách mùæc bêîy êëy, em seä caãm thêëy
khöng thoaãi maái chuát naâo, seä böìn chöìn lo lùæng khöng yïn:
“Khöng biïët öng ta coá phaát hiïån mònh àaä giúã troâ mûu meåo
khöng nhó?” Möåt khi bõ nöîi lo lùæng àoá chi phöëi, em seä khöng
thïí têåp trung thuyïët trònh thaânh cöng vïì saãn phêím nhû mong
muöën. Kïët quaã laâ em seä àïí vuöåt mêët cú höåi tiïëp tuåc baán haâng
cho hoå lêìn thûá hai, thûá ba vaâ nhiïìu lêìn khaác vïì sau. Em thêëy
àêëy, chó cêìn möåt lêìn lúä sûã duång caác maánh khoáe khöng àaâng
hoaâng, traái vúái lûúng têm, xeát vïì lêu vïì daâi em seä mêët nhûäng
khoaãn lúán hún rêët nhiïìu!”
Töi kïí cho Paul nghe vïì chuyïån cuãa möåt doanh nhên khaá
thaânh àaåt maâ töi biïët. Ngûúâi àaân öng àoá vöën rêët gioãi giang,
nhûng vò luác naâo cuäng e ngaåi bõ vúå phaát hiïån ra chuyïån ngoaåi
87