Page 235 - Đắc Nhân Tâm
P. 235
Đ Ắ C N H Â N T Â M
Bà ấy:
- Ông biết không, tôi rất thích cách ông chấp nhận lời phê
phán của tôi. Ông hẳn phải là một con người rất thú vị. Tôi rất
muốn được làm quen với ông.
Vì tôi đã xin lỗi và có thiện cảm với quan điểm của bà ấy
nên bà cũng bắt đầu xin lỗi và có thiện cảm với quan điểm của
tôi. Tôi hài lòng vì đã làm chủ được thái độ của mình và cũng hài
lòng vì đã lấy lịch sự đáp lại một việc bất lịch sự. Việc khiến bà
ấy quý mến tôi thú vị hơn nhiều so với việc bảo bà chết đi cho
rảnh nợ!
Trong quyển sách Đạo đức trong phục vụ (Ethics in Service),
Tổng thống Taft (22) đã đưa ra một minh họa khá lý thú về cách
ông vô hiệu hóa lòng căm giận của một bà mẹ đầy tham vọng.
Ông viết:
“Một bà ở Washington, mà chồng bà cũng có một ít ảnh hưởng
chính trị, đã tranh thủ tôi suốt sáu tuần để xin cho cậu con trai được
bổ nhiệm vào một vị trí trong Chính phủ. Chức vụ này đòi hỏi chuyên
môn rất cao, và theo đề nghị của Chánh Văn phòng Nhà Trắng, tôi
đã bổ nhiệm một người khác. Sau đó, bà viết thư chỉ trích tôi là người
tệ bạc, bởi vì tôi đã gạt bỏ niềm hạnh phúc của bà, điều mà bà cho
rằng tôi chỉ cần vẩy tay một cái là xong ngay. Bà kể lể rằng bà đã vất
vả với đoàn đại biểu bang của bà như thế nào mới tranh thủ được mọi
lá phiếu cho cuộc vận động tranh cử vừa qua của tôi, để rồi giờ đây
tôi lại đền ơn bà như thế.
(22) William Howard Taft (1857 –1930): Tổng thống thứ 27 của Mỹ.
233