Page 233 - Đắc Nhân Tâm
P. 233

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          tôi đã phạm một sai lầm về địa lý nhưng bà ấy còn phạm một sai
          lầm lớn hơn nhiều về phép lịch sự thông thường và tôi sẽ bảo
          cho bà ấy biết tôi thực sự đang nghĩ gì về bà. Nhưng sau khi suy
          nghĩ, tôi đã không làm thế. Bởi vì tôi biết mọi kẻ ngốc nóng đầu
          đều có thể làm thế, mà tôi không muốn trở thành một tên ngốc
          như vậy.

                Hơn nữa, tôi thầm nhủ: “Giả như mình là bà ấy, chắc hẳn
          mình cũng sẽ phản ứng hệt như thế”. Cho nên, tôi quyết định thử

          hóa giải mối ác cảm này. Sau đó, khi có dịp đến Philadelphia,
          tôi đã gọi điện thoại cho bà ấy. Câu chuyện trao đổi diễn ra
          như sau:

                Tôi:

                - Thưa bà, bà đã viết cho tôi một bức thư cách đây vài tuần
          và tôi muốn cảm ơn bà về việc đó.
                Bà ấy:(Giọng nói rõ ràng là có văn hóa và giáo dục tốt)

                - Xin lỗi. Không biết tôi đang được hân hạnh nói chuyện
          với ai?

                Tôi:

                - Tôi là một người xa lạ đối với bà. Tên tôi là Dale
          Carnegie. Bà đã nghe tôi nói về Louisa May Alcott trên đài phát
          thanh cách đây vài tuần, và tôi đã phạm một sai lầm không thể
          tha thứ khi nói rằng Concord thuộc New Hampshire. Đó là một

          lầm lẫn ngu xuẩn và tôi muốn xin lỗi về điều đó. Bà thực có
          lòng tốt khi đã chịu khó viết thư cho tôi.


                                         231
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238