Page 279 - Đắc Nhân Tâm
P. 279

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          văn kiện chuyển đến bàn viết để ông ký tên đều đầy lỗi chính tả,
          mỗi trang có ít nhất hai hay ba lỗi. Dillistone kể lại cách ông xử
          lý việc này:

                “Cũng như nhiều kỹ sư, tôi không được khen về tiếng Anh hay
          chính tả. Tôi có một quyển sổ tay ghi những chữ mà tôi hay viết sai.
          Từ việc này, tôi đã nghĩ ra cách nhắc nhở cô thư ký. Khi bức thư kế
          tiếp đến và tôi phát hiện có những lỗi chính tả, tôi ngồi xuống cạnh
          người thư ký đang đánh máy và nói: “Hình như từ này viết không

          đúng. Tôi cũng từng khổ sở ghê lắm với nó. Vì vậy lúc nào tôi cũng
          thủ sẵn một quyển sổ chính tả để cứu nguy đây!”. Nói xong, tôi giở
          sổ: “A! Đây rồi! Chữ ấy ở đây. Bây giờ phải chú ý viết đúng chính tả
          thôi, vì người ta sẽ xét đoán tôi qua những bức thư tôi viết. Những lỗi
          chính tả sẽ khiến họ nghĩ chúng ta kém về chuyên môn đấy”.

                Tôi không biết cô thư ký có chép lại quyển sổ của tôi hay không.
          Thế nhưng từ cuộc trao đổi này, số lượng lỗi chính tả của cô đã giảm
          đi đáng kể.”

                Việc nhìn nhận sai lầm của chính mình – ngay cả khi chưa
          kịp sửa chữa – có thể giúp ta thuyết phục người khác thay đổi
          hành vi của họ. Điều này được minh họa bằng câu chuyện của
          Clarence Zerhusen ở Timonium, Maryland, khi ông phát hiện
          đứa con trai 15 tuổi của mình hút thuốc lá. Zerhusen kể với

          chúng tôi:
                “Dĩ nhiên tôi không muốn Davis hút thuốc nhưng mẹ nó và tôi

          đều hút. Chúng tôi đã nêu gương xấu cho con. Tôi kể cho Davis nghe
          việc tôi đã bắt đầu hút thuốc vào tuổi của nó như thế nào và chất


                                         277
   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284