Page 279 - Dám nghĩ lớn
P. 279
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Möåt quyá öng Nhaâ ÖÍ Chuöåt coá thïí giöëng möåt quyá öng Têìm
Thûúâng vaâ möåt ngûúâi Thaânh Cöng úã rêët nhiïìu àiïím - nhû tuöíi
taác, trñ tuïå, nïìn taãng ban àêìu, quöëc tõch, ngoaåi trûâ möåt àiïìu:
caách hoå àöëi mùåt vúái thêët baåi.
Khi möåt ngûúâi maâ chuáng ta vêîn goåi laâ quyá öng Nhaâ ÖÍ
Chuöåt bõ àaánh baåi, anh ta seä khöng thïí àûáng lïn àûúåc nûäa.
Anh ta nùçm nguyïn àoá vaâ than thúã vïì moåi chuyïån. Khaá hún
möåt chuát, quyá öng Têìm Thûúâng coá thïí quyâ göëi ngöìi dêåy, nhûng
anh ta seä khom mònh, chúâ cho àïën luác khöng ai àïí yá thò boã
chaåy theo hûúáng hoaân toaân ngûúåc laåi - nhùçm tûå trêën an mònh
seä khöng bõ àaánh baåi thïm lêìn nûäa.
Nhûng ngûúâi Thaânh Cöng haânh àöång hoaân toaân khaác
hùèn. Khi gùåp thêët baåi, anh ta bêåt dêåy, ghi nhêån thïm möåt baâi
hoåc, quïn ài thêët baåi vûâa röìi vaâ tiïën lïn phña trûúác.
Möåt trong nhûäng ngûúâi baån thên nhêët cuãa töi laâ möåt cöë
vêën quaãn lyá, anh ta àùåc biïåt thaânh cöng. Khi bûúác vaâo vùn
phoâng cuãa anh êëy, ngay lêåp tûác baån seä caãm thêëy mònh “thuöåc
têìng lúáp trïn”. Àöì àaåc vùn phoâng àeåp àeä, röìi nhûäng têëm
thaãm, nhûäng con ngûúâi luön bêån röån, nhûäng khaách haâng
quan troång, têët caã àïìu thïí hiïån rùçng cöng ty cuãa anh êëy àang
trïn àûúâng thaânh cöng.
Möåt keã hoaâi nghi coá thïí bôu möi: “Öng ta hùèn laâ möåt keã
lûâa bõp thò múái coá thïí taåo dûång àûúåc möåt cöng ty lúán nhû
vêåy”. Nhûng keã hoaâi nghi àoá àaä nhêìm, khöng cêìn phaãi laâ möåt
keã lûâa bõp, hoùåc thöng minh, giaâu coá hay may mùæn múái laâm
àûúåc àiïìu àoá. Têët caã (töi cuäng khaá do dûå khi duâng chûä têët caã,
vò têët caã àöi khi laåi mang nghôa quaá nhiïìu), têët caã nhûäng gò cöët
yïëu laâ baån phaãi biïët kiïn trò theo àuöíi muåc tiïu àïën cuâng, khöng
bao giúâ chêëp nhêån bõ àaánh baåi.
279