Page 289 - Dám nghĩ lớn
P. 289
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Chuáng ta vêîn thûúâng àöí löîi cho may ruãi möîi khi gùåp phaãi
sûå thêët baåi naâo àoá. Cêu noái cûãa miïång cuãa chuáng ta laâ: “Àúâi
vöën laâ thïë maâ”, vaâ tûâ boã moåi cöë gùæng tûâ giêy phuát àoá. Haäy
dûâng laåi vaâ suy nghô trong giêy laát. Möîi sûå viïåc khöng tûå nhiïn
xaãy àïën, cuäng nhû möåt quaã boáng khöng tûå nhiïn chuyïín
àöång theo möåt quyä àaåo. Chuyïín àöång cuãa quaã boáng phuå
thuöåc vaâo ba yïëu töë: quaã boáng, caách ngûúâi ta neám boáng, vaâ
mùåt phùèng maâ quaã boáng tiïëp xuác. Caác nguyïn tùæc vêåt lyá àem
àïën sûå giaãi thñch chñnh xaác hiïån tûúång bêåt laåi cuãa quaã boáng,
hoaân toaân khöng phaãi do may mùæn.
Thûã tûúãng tûúång àïën möåt ngaây, Cuåc Haâng khöng Dên
duång Hoa Kyâ thöng baáo: “Chuáng töi xin löîi vò vuå tai naån maáy
bay vûâa qua. Cuöåc söëng vöën dô vêåy maâ”. Chùæc chùæn baån seä bònh
phêím: vêåy haäy thaânh lêåp möåt Cuåc Haâng khöng Dên duång múái
ài! Hoùåc giaã sûã möåt baác sô giaãi thñch vúái bïånh nhên - möåt ngûúâi
hoå haâng cuãa baån: “Töi thûåc sûå xin löîi. Nhûng töi chùèng hiïíu
anh àang mùæc bïånh gò nûäa. Àoá laâ möåt trong nhûäng thûá bïånh
ngûúâi ta hay mùæc phaãi àêëy maâ”. Töi tin chùæc baån vaâ hoå haâng
cuãa baån lêìn sau bõ öëm, baån seä tòm àïën möåt võ baác sô khaác.
Caách nghô cuöåc-söëng-vöën-laâ-thïë chùèng daåy cho chuáng ta
biïët thïm àiïìu gò caã. Vúái löëi suy nghô êëy, chuáng ta khöng hïì
àûúåc chuêín bõ töët hún chuát naâo àïí traánh mùæc phaãi sai lêìm naâo
àoá möåt lêìn nûäa, nïëu tònh huöëng tûúng tûå xaãy ra. Möåt huêën
luyïån viïn, nïëu nhòn nhêån trêån thua lêìn trûúác theo caách: “Naây
caác cêìu thuã, cuöåc söëng vêîn thïë maâ”, chùæc chùæn seä khöng thïí
giuáp àöåi boáng traánh mùæc laåi sai lêìm nhû thïë vaâo lêìn túái.
Thay vò àöí löîi cho vêån ruãi, haäy xem laåi nhûäng thêët baåi cuãa
mònh. Haäy hoåc hoãi tûâ thêët baåi. Rêët nhiïìu ngûúâi caã àúâi luön
289