Page 287 - Dám nghĩ lớn
P. 287
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
Haäy taåo àiïìu kiïån cho baãn thên baån ài túái thaânh cöng
theo caách sau:
Haäy tûå nhùæc nhúã laâ baån luön mong muöën trúã thaânh
ngûúâi caâng hoaân haão caâng töët. Haäy thêåt khaách quan. Àùåt baån
vaâo võ trñ cuãa ngûúâi thûá ba khöng liïn quan àïën sûå viïåc àang
diïîn ra, xem caách hoå nhòn nhêån tònh huöëng àoá ra sao. Haäy
thûã xem baån coá nhûúåc àiïím naâo àoá maâ baån khöng nhêån ra.
Nïëu coá, haäy bùæt tay vaâo sûãa chûäa. Khöng ñt ngûúâi tûå maän vúái
baãn thên àïën mûác hoå khöng taâi naâo tòm ra caách àïí hoaân
thiïån chñnh mònh.
Ngöi sao nöíi tiïëng Rise Stevens cuãa nhaâ haát opera
Metropolitan àaä chia seã trong taåp chñ Reader’s Digest rùçng:
trong nhûäng khoaãnh khùæc bêët haånh nhêët cuãa cuöåc àúâi, cö àaä
nhêån àûúåc lúâi khuyïn töët nhêët!
Luác múái vaâo nghïì, cö àaä vuöåt mêët cú höåi tham gia möåt vúã
opera danh tiïëng, “Vuä àiïåu khöng gian”. Stevens vö cuâng thêët
voång, buöìn chaán vaâ caãm thêëy chua xoát. Cö noái: “Töi àaä hy
voång àûúåc nghe nhûäng lúâi an uãi, àöìng caãm vò gioång haát cuãa
töi hay hún nhûäng nûä diïîn viïn kia, vêåy maâ töi khöng àûúåc
giao vai, chùèng qua do töi khöng coá àûúåc nhûäng möëi quan hïå
cêìn thiïët…”.
Nhûng thêìy giaáo cuãa Stevens khöng vöî vïì cö theo caách àoá.
Thay vaâo àoá, ngûúâi thêìy baão: “Troâ ngoan cuãa ta, haäy duäng caãm
àöëi mùåt vúái nhûäng sai lêìm cuãa mònh”.
“Mùåc duâ rêët muöën than vaän, tûå an uãi mònh sau thêët baåi,
nhûng cêu noái cuãa ngûúâi thêìy luön vùng vùèng bïn tai töi, àaánh
thûác töi, khiïën töi khöng thïí nguã àûúåc, cûá trùçn troåc suy nghô
maäi, cuöëi cuâng töi àaä daám nhòn thùèng vaâo nhûäng sai lêìm,
287