Page 333 - Dám nghĩ lớn
P. 333
DAÁM NGHÔ LÚÁN!
nùng suêët laâm viïåc cao hún.
Khi John biïët möåt trong nhûäng nhên viïn cuãa anh theo
möåt tñn ngûúäng thiïíu söë, anh cho goåi anh ta lïn, vaâ giaãi
thñch rùçng anh coá thïí sùæp xïëp cho anh ta nghó theo àuáng
lõch cuãa tön giaáo, mùåc duâ khöng truâng vúái nhûäng kyâ nghó
thöng thûúâng.
Khi möåt nhên viïn hay thêåm chñ ngûúâi nhaâ cuãa hoå bõ
bïånh, John àïìu nhúá caã. Anh trûåc tiïëp àöång viïn, khen ngúåi hoå
vò nöî lûåc hoaân thaânh cöng viïåc cuãa mònh.
Nhûng minh chûáng roä nhêët cho triïët lyá laänh àaåo nhên
vùn cuãa John thïí hiïån úã caách anh giaãi quyïët nhûäng vêën àïì liïn
quan àïën viïåc cho nhên viïn nghó viïåc. Möåt trong nhûäng
nhên viïn maâ ngûúâi tiïìn nhiïåm cuãa John àaä thuï thiïëu kyä
nùng vaâ möëi quan têm túái cöng viïåc àûúåc giao. John àaä giaãi
quyïët vêën àïì thêåt xuêët sùæc. Anh khöng duâng caách thöng
thûúâng laâ goåi ngûúâi àoá lïn vùn phoâng, thöng baáo anh ta bõ
àuöíi viïåc vaâ cho anh ta 15-30 ngaây àïí baân giao cöng viïåc.
Thay vò thïë, anh laâm hai viïåc. Àêìu tiïn, John phên tñch lúåi
ñch cho nhên viïn àoá nïëu anh ta tòm núi laâm viïåc khaác maâ khaã
nùng vaâ möëi quan têm cuãa anh ta seä hûäu duång hún. Anh giúái
thiïåu nhên viïn àoá àïën möåt nhaâ tû vêën hûúáng nghiïåp coá
tiïëng. Sau àoá, anh giuáp nhên viïn àoá tòm möåt cöng viïåc khaác
bùçng caách sùæp xïëp cho anh ta möåt cuöåc phoãng vêën vúái giaám
àöëc cuãa caác cöng ty khaác, núi cêìn àïën nhûäng kyä nùng cuãa anh
ta. Chó 18 ngaây sau khi bõ “àuöíi viïåc”, nhên viïn àoá àaä tòm
àûúåc möåt võ trñ àêìy hûáa heån khaác.
Cêu chuyïån àoá khiïën töi rêët toâ moâ, vò thïë töi hoãi John àaä
nghô gò khi laâm vêåy. Anh giaãi thñch: “Coá möåt cêu chêm ngön
333