Page 35 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 35
chắc chắn phải có giá trị, có thể chuyển những tài sản đó thành vốn lưu động
và phát huy tối đa tác dụng của nó hay không là một việc đòi hỏi đầu óc của
người kinh doanh. Nếu có thể tính toán chi tiết và quản lí một cách chặt chẽ
thì có thể tạo ra kì tích. Không chỉ có hàng tồn kho mà thương hiệu, bản
quyền phát minh hay hợp đồng kinh doanh của doanh nghiệp đều có thể trở
thành tài sản thế chấp để vay vốn ngân hàng.
3. CHIM SẺ CŨNG CÓ THỂ ĐẺ TRỨNG
PHƯỢNG HOÀNG
Rất nhiều câu chuyện kì tích trong kinh doanh đều tuân theo một quy luật
chung, đó là một nhân vật kì tài đã phát hiện và thực hiện thành công một dự
án kinh doanh mang lại lợi nhuận cao và có nguy cơ thấp. Nhưng tại sao lại
gọi là kì tích? Là vì khả năng hiện thực hóa của các dự án kinh doanh đó rất
nhỏ. Đại đa số công việc kinh doanh đều diễn ra theo quy luật thông thường,
tức là lợi nhuận không cao lắm, vì cả người bán và người mua đều biết rõ
lợi nhuận trung gian là bao nhiêu. Vậy có cách nào để khai phá được tiềm
năng và thu về lợi nhuận cao hơn trong một công việc kinh doanh bình
thường không?
Tôn là chủ một công ty xây dựng nhỏ, nói là công ty nhưng thực ra là một
đội công nhân, chỉ nhận một vài công trình nhỏ. Anh thường tìm đến những
công ty xây dựng lớn hơn để xem họ có công trình nào không muốn làm, yêu
cầu kĩ thuật thấp không để nhận cho công nhân làm, kiếm chút tiền trang trải
qua ngày.
Hôm đó, Tôn đến công ty kiến trúc và xây dựng của tỉnh. Anh thường xuyên
đến đây, mặc dù đôi lúc chẳng có việc gì, thấy ai có công việc chân tay cần
giúp đỡ, anh như vớ được vàng, vui vẻ làm giúp họ, không lấy một đồng tiền
công, chỉ mong sau này có việc gì người ta sẽ nhớ đến anh mà thôi. Tôn đẩy
cửa bước vào, chào các giám đốc và chủ nhiệm một cách thân thiết.
Anh Vương - Giám đốc công ty nhìn thấy Tôn đến, giơ tay chào và nói:
“Anh Tôn, trời nắng thế này mà ngày nào anh cũng chạy hết nơi này tới nơi
khác, không thấy mệt sao?” Tôn cười, trả lời: “Tôi chẳng có tài cán gì thì
phải chạy đôn chạy đáo hơn người khác, hi vọng sẽ được các vị lãnh đạo
quan tâm nhiều hơn.”
Giám đốc Vương nói: “Lãnh đạo gì chứ, bây giờ ai chẳng khó khăn, anh Tôn
này, hiện nay có một việc, không biết là anh có muốn nhận hay không.” Vừa