Page 30 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 30
sẽ bị hụt đi 5 nghìn tệ một tháng. Bây giờ công ty anh có 300 đầu sách, chỉ
riêng 10 đầu sách được bày ở vị trí tốt thôi thì tiền phí hàng tháng đã là 50
nghìn tệ rồi, mà có phải chúng ta chỉ bán hàng ở một hiệu sách thôi đâu, vậy
thì số tiền mà chúng ta phải trả hàng tháng sẽ là bao nhiêu? Lợi nhuận hiện
tại đã chẳng được bao nhiêu, nếu còn làm theo cách đó thì chỉ còn cách uống
nước lã cầm hơi. Chỉ những nhà xuất bản lớn mới đủ sức khuếch trương
danh tiếng của mình theo cách đó. Còn chúng ta là công ty nhỏ, tiền ít, làm
sao học theo họ được. Mỗi hiệu sách có khoảng 200 - 300 vị trí khá tốt mà
không cần phải trả phí, số lượng bán ở 2 - 3 vị trí này cũng bằng với số
lượng bán ra ở một vị trí tốt. Các vị trí bày sách đều do nhân viên bán hàng ở
hiệu sách quyết định, chỉ cần chúng ta tạo quan hệ tốt với họ thì có thể nắm
chắc khoảng 20 -30 vị trí bày bán kiểu này. Sách của công ty anh xét về chất
lượng và số lượng bán ra không tồi, bày ở đâu và bày theo cách nào là do ý
muốn của nhân viên bán sách, nếu có mối quan hệ tốt thì họ sẽ bày sách ở vị
trí dễ nhìn. Ở một hiệu sách, một đầu sách có thể bán được 10 quyển trong
một tháng, sau khi bày ngang thì có thể bán được 60 quyển một tháng. Nếu
có thể kiếm được 30 vị trí như thế thì một tháng sẽ bán được 1.500 quyển,
nếu giá mỗi cuốn là 30 tệ, lợi nhuận của chúng ta là 20%, lợi nhuận từ một
hiệu sách trong một tháng sẽ là 9 nghìn tệ. Hiện nay ở Bắc Kinh có ba hiệu
sách như thế, em thử tính lợi nhuận một tháng từ việc bày bán sách công ty
anh ở các đại lí trong toàn quốc sẽ là bao nhiêu? Quan trọng hơn là nếu
lượng bán hàng ở các hiệu sách này tăng lên thì sách của chúng ta cũng có
khả năng được đưa vào danh sách bán chạy và như thế, số lượng bán ra trên
toàn quốc cũng tăng lên. Thị trường Bắc Kinh chỉ chiếm 20% thị trường cả
nước. Em nói xem số tiền trả thêm cho nhân viên chẳng phải đã sinh lợi rồi
sao, đồng thời, sách của chúng ta cũng sẽ thoát khỏi vị trí phía dưới giá sách
để có một vị trí tốt hơn, như vậy thì hơn 300 đầu sách của chúng ta đều sẽ
bán được nhiều hơn, đúng không?”
Dương có vẻ không tin: “Anh nói thì hay, nhưng chắc gì những nhân viên
bán sách sẽ kết thân với chúng ta chứ?” Lí nói: “Việc này không khó, trước
tiên, anh đã cho nhân viên đi điều tra thị trường, các nhân viên cửa hàng sách
đều rất hoan nghênh họ. Nhà sách ra nhiều sách hay hơn, đương nhiên họ
cũng kiếm được nhiều tiền hơn. Bên cạnh đó, tại sao anh lại bảo nhân viên
mời họ ăn cơm? Chính là vì anh không muốn coi chuyện này giống như một
vụ làm ăn, ăn tối giống như những người bạn với nhau, nhân viên cửa hàng
sách đã bận rộn cả ngày, khi hết giờ làm chắc chắn muốn thư giãn một chút,
đến một quán ăn gần đó ăn thịt xiên nướng, uống cốc bia cũng là chuyện
bình thường. Sau một thời gian tiếp xúc, sách của công ty chắc chắn sẽ để lại
ấn tượng sâu sắc cho nhân viên bán hàng, khi đó, họ sẽ thử bày sách của
chúng ta ở một vị trí tốt hơn. Nếu hiệu quả tiêu thụ tốt, họ sẽ đưa càng nhiều