Page 31 - 10 điều khác biệt nhất giữa kẻ giàu & người nghèo
P. 31

Ngày nay bạn có thể mua ở siêu thị Wal-Mart những quả bóng đánh golf được

  vớt lên từ hồ nước. Tôi đã ngấp nghé có ý tưởng kiếm được hàng triệu đô-la từ hồi đó,
  mà không hề hay biết! Tôi kiếm được hàng nghìn đô-la trong những năm tiếp theo chỉ
  bằng việc bán những quả bóng golf. Trong thời gian đó, tôi tiếp tục làm việc vì đồng

  lương, bởi trí lực của một người nghèo bảo tôi đó là việc nên làm.

         Gia đình tôi không mấy khá giả. Bố tôi bán linh kiện ô tô cho các ga-ra nhỏ trong
  thị trấn và chỉ kiếm được không đến 25.000 đô-la một năm. Tôi bày tỏ với ông sự

  chán nản, buồn bực về công việc và khoản thu nhập ít ỏi của mình. Ông gợi ý tôi đi
  bán linh kiện ô tô ở thị trấn bên cạnh. Ông nói tôi sẽ kiếm được nhiều tiền hơn công

  việc hiện giờ, mà lại nhàn hơn. Tôi chưa bao giờ thích linh kiện xe hơi, nên đã từ chối
  lời khuyên của bố.

         Tôi tiếp tục làm những công việc lặt vặt của mình cho đến khi tìm được việc đẩy
  xe đẩy ở sân golf. Đây quả là một công việc tuyệt vời! Tôi kiếm được 5 đô-la một giờ

  cộng thêm một ít tiền boa, và tôi có thể nhặt bóng golf khi đợi để gom xe đẩy về vào
  buổi tối. Trung bình, tôi kiếm được 8 đô-la một ngày cộng với tiền bán bóng. Tôi làm

  công việc này trong khoảng 2 năm và trong thời gian đó, khả năng chơi golf của tôi

  tiến bộ vượt bậc. Đó là vào những năm 1970 và tôi có ý định trở thành một người chơi
  golf  chuyên  nghiệp.  (Đó  cũng  là  khi  Hiệp  hội  Golf  Chuyên  nghiệp  cho  Phụ  nữ
  (LPGA) chuẩn bị mở trụ sở chính ở Daytona Beach.)

         Tôi nộp đơn vào vị trí học việc trong cửa hàng bán đồ chơi golf chuyên nghiệp

  và được nhận vào làm. Lương của tôi lúc đó là 8 đô-la một giờ, và tôi không được tiền
  boa cũng chẳng có thời gian để nhặt bóng, nên thu nhập của tôi không có gì thay đổi.

  Tôi cũng chẳng quan tâm, vì tôi chuẩn bị trở thành người chơi chuyên nghiệp và nghĩ
  rằng sẽ kiếm được khoản thu nhập khá hơn.

         Tôi tham gia thi PGA vài lần để có được tấm thẻ chuyên nghiệp, nhưng chưa bao
  giờ qua được điểm số 80. Tôi không có khả năng đó. Vì vậy tôi chuyển hướng sang

  làm người điều hành câu lạc bộ. Tôi cũng nói chuyện với người điều hành của LPGA
  nơi tôi làm việc và hỏi anh ta tôi sẽ phải mất bao lâu để kiếm được nhiều tiền hơn nữa.

  Anh ta khiến mọi mơ ước của tôi tiêu tan như bong bóng xà phòng khi nói: “Keith, tôi
  sẽ nói thật cho anh nghe. Anh sẽ phải trả nợ. Và sẽ mất ít nhất là 5 đến 6 năm trước

  khi anh có thể kiếm tiền cho mình.”
         Tôi thấy phát ốm khi nghe những thông tin đó. Tôi không muốn phải chờ đợi 5

  đến 6 năm trước khi kiếm được thật nhiều tiền. Một lần nữa, tôi lại than thở với bố.
  Lần này ông đưa ra một gợi ý và tôi quyết định sẽ thử. Ông nói tôi nên bán chất làm

  lạnh R-12 Freon cho điều hòa nhiệt độ xe hơi. Đó là khi chính phủ đang đánh thuế

  mặt hàng này rất cao và giá cả thì leo thang chóng mặt. Ông nói tôi có thể mua một
  thùng Freon với giá 180 đô-la và bán chúng với giá 200 đô-la đến 210 đô-la. Bố tôi

  nói đúng. Tôi mua thử vài thùng và bán được ngay. Vài tuần sau, giá Freon trên tất cả
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36