Page 35 - 10 điều khác biệt nhất giữa kẻ giàu & người nghèo
P. 35
Vài giây im lặng, sau đó cô ấy hỏi tôi: “Tôi có thể chạm vào anh không?” Trời ơi,
tôi đã cho một cô gái làng chơi đi nhờ xe của mình!
Tôi cười lớn và nói: “Không, cô không được chạm vào tôi!”
Với giọng điệu sợ hãi, cô nói: “Anh là cảnh sát, đúng không?”
Tôi lại cười lớn và nói: “Không, tôi không phải là cảnh sát.”
“Vậy tại sao anh không cho tôi chạm vào người anh?”
Tôi cho cô ấy xem chiếc nhẫn cưới và nói: “Bởi vì tôi đã có một gia đình rất hạnh
phúc.”
Cô ấy thành thực xin lỗi tôi. Tôi hỏi: “Này, nếu giờ tôi cho cô một ít tiền, cô sẽ
không lang thang ngoài đường đêm nay nữa chứ?”
Cô ấy ngay lập tức trả lời: “Vâng! Tất nhiên rồi!”
Tôi hỏi cô ta cảm thấy như thế nào khi phải nuôi thân bằng việc làm gái bán hoa.
Cô ấy trùng giọng xuống trả lời: “Tôi có hai đứa con nhỏ ở nhà và tôi phải mua đồ ăn
cho chúng. Giờ mẹ tôi đang giúp tôi trông hai đứa nhỏ.” Tôi cảm giác cô ấy nói thật,
nên tôi đưa cô ấy đến cửa hàng tạp hóa để mua những thứ cần thiết. Cô gái khiên
cưỡng đồng ý.
Khi chúng tôi ở trong cửa hàng, cô có vẻ ngần ngại không muốn bỏ bất cứ món
hàng gì vào giỏ. Cô chọn một vài thứ như sữa và bánh mì. Tôi hỏi: “Cô còn muốn
mua gì nữa không?” Cô ta không biết trả lời sao, tôi lại gợi ý: “Thế còn bơ đậu phộng,
kẹo dẻo hay ngũ cốc thì sao?” Cô gái đồng ý. Tôi cũng mua vài hộp bánh quy và một