Page 5 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 5
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
Lời nói đầu
Gửi tặng bốn người con yêu quý của cha, Mark, Jeremy, Cambria và Andrew.
Các con, chính các con chứ không phải ai khác, là những người cha quan tâm nhất, trăn trở
nhất về việc dẫn dắt các con đi trên đường tốt nhất dưới ánh sáng của Chúa.
Một trong những thư tha ch la nh đạo đầu đời của tôi là được dẫn dắt đội hướng đạo sinh
Eagle Scout non tre . na m mười bốn tuo i, to i giữ chức đội trưởng đội hướng đạo sinh, người
chủ trì tất cả các cuộc họp và quyết định đường lối của đội. đ}y l{ cuộc phiêu lưu đầu tiên
của tôi trong sứ mệnh l~nh đạo và phải thú thật rằng tôi rất thích cái quyền gây ảnh hưởng
đến người khác này. Trong suốt thời niên thiếu, tôi đ~ từng làm rất nhiều công việc, hầu hết
trong số đó đều đưa tôi đến vị trí thủ l nh no i bật nhất là công việc bếp trưởng ca tối khi
mới mười la m tuo i tại nhà hàng Big Boy của Shoney ở quê nhà Huntsville, Alabama. ngay từ
nhỏ, số phận đ~ đưa đẩy tôi tới vai trò “chim đầu đ{n” v{ dường như, khi trưởng thành tôi
càng ngày càng yêu thích những thư tha ch na y. Cho đến những na m 20 tuo i, to i đa trải qua
hàng tá công việc kh|c nhau như bảo vệ, nhân viên kinh doanh, tài xế xe tải, thợ mộc, thợ
sơn, v{ cả đại diện bán hàng cấp cao tại một công ty thiết bị an ninh gia đình. trong suốt hai
thập niên trên cương vị l~nh đạo ở nhiều ngành nghề khác nhau, trong cả lĩnh vực kinh
doanh cũng như gi|o mục tôn giáo, tôi không hề nhận được bất kỳ sự đ{o tạo bài bản nào.
nhưng tất cả đa thay đo i va o na m 1986, khi to i gặp Sam Metcalf, Chủ tịch CRM (quản lý
quan hệ khách hàng) tại Fullerton, Cali- fornia, người mà kể từ đó đ~ trở thành một trong
những người thầy dẫn dắt tôi (xem chương 7). Sam kể với tôi rằng một gi|o sư hiếm hoi tại
trường nghiên cứu Liên văn hóa Fuller ở Pasadena đang khởi xướng phương thức tiếp cận
đầy sáng tạo với môn l~nh đạo học d{nh cho c|c trưởng nhóm thiên chúa giáo. Vì thế tôi
quyết định bay ngay tới California để gặp người đ{n ông độc đ|o n{y v{ lập tức bị cuốn vào
kho| đ{o tạo của ông. Cho đến tháng 9/1987, tôi mải mê với c|c chương trình nghiên cứu
sinh tiến sĩ dưới sự cố vấn của Bobby Clinton “sặc sỡ”. Hơn ai hết, Clinton đ~ c|ch mạng hóa
quan điểm của tôi về nghệ thuật l~nh đạo, cũng như giúp tôi hiểu đúng về những giá trị lãnh
đạo tôn gi|o, điều mà tôi tin rằng sẽ rất có ích cho tôi trong thế ky 21.
Tôi cũng cần công nhận sự ủng hộ khó tin của vợ tôi, Donna. Trong suốt hơn ba mươi
năm, cô ấy đ~ phải chịu đựng những cơn bùng ph|t năng lượng khiến tôi bị kéo căng giữa
đống ho n độn của cuộc sống vốn đ~ bộn bề cộng thêm trách nhiệm nặng nề của công việc.