Page 70 - Tư duy kinh doanh của người do thái
P. 70
Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com
Pháp điển Do Thái quy định: Có người đến mượn sách, người nào không cho anh ta
mượn sách sẽ bị phạt tiền. Ngoài ra, gia đình Do Thái còn có một truyền thống: tủ
sách phải được đặt ở đầu giường chứ không được đặt ở cuối giường. Không tôn
trọng sách vở là một thái độ tuyệt đối không được chấp nhận.
Trong xã hội Do Thái, hầu hết mọi người đều cho rằng một vị học giả vĩ đại hơn một
quốc vương, học giả mới là trung tâm tôn kính của mọi người. Qua đó có thể nhận
thấy người Do Thái xem trọng tri thức đến mức nào. Có điều, người Do Thái xem
trọng tri thức, nhưng không chỉ dừng lại ở tri thức, mà luôn muốn vươn đến giới hạn
của trí tuệ. Những người “tri thức đầy bụng”, nhưng lại khống biết vận dụng tri thức
là thiếu trí tuệ. Những con người đó thường được ví von với bành ảnh của một “con
lừa cõng trên lưng quá nhiều sách vở”. Tri thức phải được dùng ở mặt đúng của nó,
tri thức tồn tại là để rèn luyện trí tuệ. Những người chỉ biết “đọc sách chết” hay “đọc
chết sách” là hành động “ăn hoài không tiêu”, chẳng hơn gì đặt sách trên kệ mà
chẳng bao giờ buồn lật ra xem, chỉ lãng phí thời gian vô ích mà thôi.
Một lần nọ, trên một chiếc thuyền, tất cả hành khách đều là những người giàu có,
ngoại trừ một vị Giáo sĩ.
Những người giàu có tụ tập lại một nơi, người này kể nọ thi nhau khoe khoang tài sản
của mình. Sau một hồi lắng nghe, vị Giáo sĩ bèn lên tiếng:
“Theo cách nhìn của tôi, tôi mới chính là người giàu có nhất. Có điều, bây giờ tạm thời
không cần phô bày sự giàu có của tôi cho các vị xem”.
Giữa cuộc hành trình, chiếc thuyền bị bọn hải tặc tấn công, tất cả tài sản của những
người giàu có đều bị cướp sạch. Sau khi bọn cướp bỏ đi, phải khó khăn lắm chiếc
thuyền mới cập được vào một vùng đất xa lạ.