Page 205 - chuyen doi lon - ebook.dangtrongdai.com
P. 205
và đề cập đến nó khi bình luận trên một blog nhạc. hoặc họ có thể biên
tập một bài trên Wikipedia về một diễn viên ưa thích, viết bình luận về
cuốn tiểu sử mới của anh ta tại Amazon, trở thành “bạn” của anh ta tại
mySpace, và ghi chú những ảnh của anh ta tại Flickr. Các nhà nghiên
cứu tại minnesota phát hiện ra rằng những thuật toán phức tạp có thể
xác định được những trao đổi này và dùng chúng để nhận diện từng cá
nhân với độ chính xác rất cao. Chỉ mới phân tích hai cơ sở dữ liệu – một
lấy từ một trang Web xếp hạng phim, và một lấy từ một diễn đàn thảo
luận phim – họ thấy một thuật toán có thể thành công để nhận diện 60
phần trăm những người đề cập tới sáu bộ phim hoặc nhiều hơn.
“Trong thế giới kết nối mạng và giàu dữ liệu ngày nay,” họ giải thích
trong một bài báo, “người ta bày tỏ nhiều khía cạnh của cuộc sống trên
trực tuyến. Khá thông thường, những khía cạnh khác nhau được tách
riêng ra những chỗ khác nhau: bạn có thể viết những lời huênh hoang
ngoan cố về những bộ phim trong blog của bạn dưới một bút danh, trong
khi tham gia một diễn đàn hay một trang Web để thảo luận uyên bác về
y đức dưới tên thật của bạn. Tuy nhiên, có thể liên kết được những nhân
dạng riêng rẽ này lại với nhau” bằng những thuật toán khai thác dữ liệu.
một quá trình tự động nhận diện như vậy “sẽ tạo ra những rủi ro riêng tư
nghiêm trọng đối với người dùng.” ngay cả khi người dùng không cho biết
nhân dạng thật ở bất cứ đâu, tên của họ vẫn có thể dễ dàng bị phát hiện
nếu họ tiết lộ một số lượng rất nhỏ những đặc tính nhận diện. Chẳng hạn
các tác giả đã lưu ý rằng đa phần người mỹ có thể được nhận diện bởi tên
và địa chỉ qua mã vùng bưu điện, ngày sinh và giới tính – ba mẩu thông
tin người ta thường tiết lộ khi đăng ký thành viên tại một trang Web.
“Bạn có độ riêng tư bằng zero,” Scott mcnealy, nguyên giám đốc điều
hành của Sun microsystems, đã bình luận như vậy từ năm 1999. “hãy
quên nó đi.” Ý tưởng rằng việc mất đi sự riêng tư là cái giá phải trả cho
204
chuyển đổi lớn