Page 121 - Đắc Nhân Tâm
P. 121

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          bức tranh. Lần sau, khi gặp lại, dù một năm sau đó, ông vẫn có
          thể bắt tay, hỏi thăm về gia đình hay hỏi về cây trồng ở sân sau
          nhà người ấy. Bằng cách này, ông có được sự quý mến của rất
          nhiều người.

                Trước chiến dịch tranh cử tổng thống của Roosevelt, mỗi
          ngày Jim Farley viết hàng trăm bức thư cho cử tri khắp các bang
          miền Tây và Tây Bắc. Sau đó, trong vòng mười chín ngày ông đã
          đi khắp hai mươi bang, gần 20 ngàn cây số bằng nhiều loại

          phương tiện khác nhau. Đến mỗi nơi, ông bày tỏ những trăn
          trở của mình với cử tri qua các cuộc gặp gỡ thân mật, uống trà
          sáng, ăn trưa hay ăn tối rồi lại lên đường, bắt đầu một cuộc hành
          trình mới.

                Ngay khi trở về miền Đông, ông viết thư cho những người
          thân nhất trong từng vùng mà ông đã đi thăm và hỏi họ danh
          sách những người đã đến dự buổi nói chuyện của ông. Cuối
          cùng gộp lại, danh sách đó lên đến hàng chục ngàn tên. Thế mà
          từng người một trên danh sách này đều nhận được thư riêng
          của Jim Farley. Những bức thư thường bắt đầu bằng “Bill thân

          mến” hay “Jale thân mến” và bao giờ cũng được ký tên đơn giản
          là “Jim”.
                Jim Farley đã sớm phát hiện rằng mọi người bình thường

          đều quan tâm đến tên riêng của mình nhiều hơn mọi tên riêng
          khác trên trái đất này cộng lại. Chỉ cần nhớ tên riêng của từng
          người, phát âm nó chuẩn xác là bạn đã tặng một lời khen tế nhị
          và rất hiệu quả cho người ấy. Còn nếu bạn quên, hay phát âm



                                         119
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126