Page 125 - Đắc Nhân Tâm
P. 125

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          nào cũng được tô điểm bởi những cửa sổ bằng kính màu ghi
          tên những người bảo trợ. Nhiều tòa nhà, giảng đường của hầu
          hết các trường đại học đều mang tên những người đã đóng góp
          những số tiền lớn cho trường.

                Hầu hết chúng ta không nhớ được tên người khác đơn
          giản chỉ vì chúng ta thường đổ lỗi do bận rộn mà không dành
          thời gian và công sức cần thiết để tập trung nhớ, lặp đi lặp lại và
          khắc sâu những thông tin đó vào tâm trí mình.

                Đối với nhiều người, tên gọi chỉ đơn thuần là một cái tên.
          Quan niệm này hoàn toàn sai lầm. Khi chúng ta có thể nhớ và
          gọi tên người khác một cách chính xác, thân mật, chứng tỏ

          chúng ta đã thể hiện một sự quan tâm chân thành đến người đó.
          Và dĩ nhiên, những ai được quan tâm chân thành cũng sẽ dành
          tình cảm tương tự cho chúng ta.

                Tổng thống Franklin D. Roosevelt hiển nhiên là người rất
          bận rộn, ấy vậy mà ông vẫn dành thời gian để nhớ và có thể
          nhắc lại tên riêng của mọi người, kể cả một người thợ máy bình
          thường mà ông có dịp tiếp xúc.

                Chuyện là công ty Chrysler sản xuất một chiếc xe riêng cho
          Tổng thống vì ông không thể sử dụng loại xe bình thường do hai
          chân bị bại liệt. Và, W. F. Chamberlain, người của công ty
          Chrysler, đã kể lại việc giao xe cho Tổng thống tại Nhà Trắng
          trong bức thư gửi cho tôi như sau:

                “Khi tôi đến Nhà Trắng, Tổng thống chào tôi hết sức niềm nở.
          Ông gọi tôi bằng tên riêng, khiến tôi cảm thấy rất thoải mái và đặc biệt


                                         123
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130