Page 273 - Đắc Nhân Tâm
P. 273

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          cảm thấy được khuyến khích cho đến khi cậu ta nghe từ
          “nhưng”. Lúc đó cậu ta có thể nghi ngờ về sự thành thực của lời
          khen ban đầu. Đối với cậu, lời khen xem ra chỉ là một sự chuẩn
          bị khôn khéo để đi tới một nhận xét phê phán. Thế là bạn đã
          đánh mất sự tin cậy của cậu và sẽ không đạt được mục đích.

                Bạn có thể khắc phục dễ dàng điều này bằng cách thay đổi
          từ “nhưng” thành từ “và”. Lời nhắc nhở ấy sẽ như thế này: “Cha
          mẹ thực sự tự hào về con, Johnnie ạ, vì trong học kỳ này con được xếp

          hạng cao hơn. Và nếu con cứ tiếp tục cố gắng chăm chỉ như vậy thì
          điểm đại số của con cũng có thể được nâng cao cùng với các môn khác
          vào học kỳ tới”.

                Johnnie sẽ chấp nhận lời khen đó bởi vì nó không kéo
          theo một nhắc nhở thất bại. Việc người khác gián tiếp chú ý tới
          những thiếu sót của mình sẽ làm cho những người nhạy cảm rất
          cảm kích, trong khi họ có thể cảm thấy rất khó chịu trước bất kỳ
          lời phê phán trực tiếp nào.

                Marge Jacob ở Woonsocket, đảo Rhode, kể lại cho lớp học
          của tôi cách bà thuyết phục những công nhân xây dựng dọn dẹp
          sạch sẽ sân vườn của bà mỗi ngày khi họ thi công mở rộng ngôi
          nhà bà như sau:

                Mấy ngày đầu, khi đi làm về, bà Jacob thấy sân nhà đầy
          những mẩu gỗ rơi vãi khắp nơi. Vì không muốn làm phật ý
          những người thợ xây giỏi việc nên bà cùng các con nhặt nhạnh

          mọi thứ chất gọn gàng vào một góc sau khi thợ đã ra về. Sáng
          hôm sau, bà gọi riêng người quản đốc và bảo: “Tôi rất vui khi


                                         271
   268   269   270   271   272   273   274   275   276   277   278