Page 104 - Tư duy kinh doanh của người do thái
P. 104

Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com




               “Tuy vậy, nhất định là ông đang có việc cần đến sự giúp đỡ của tôi”, vị Giáo sĩ tiếp tục
               lên tiếng: “Cũng có thể ông đã phạm một tội lỗi nào đó và muốn thượng đế tha thứ cho

               mình?”.



               “Không phải, thưa Giáo sĩ! Tôi chưa từng phạm phải một tội lỗi nào”, nhà vô thần

               luận đáp lời.


               Ông ta lại tiếp tục đưa cho vị Giáo sĩ một đồng tiền vàng. Vị Giáo sĩ cũng không nói lời

               nào, tiếp tục thản nhiên cầm lấy đồng tiền và bỏ vào túi của mình.


               “Có thể công việc làm ăn của ông không được thuận lợi, nên muốn tôi cầu phúc cho

               ông?”, vị Giáo sĩ cất tiếng hồi.


               “Không phải, thưa Giảo sĩ! Đây là một năm làm ăn rất thành công của tôi”, nhà vô thần

               luận trả lời.



               Ông ta lại tiếp tục đưa cho vị Giáo sĩ một đồng tiền vàng.


               “Thế rốt cuộc thì ông muốn tôi làm gi?”, vị Giáo sĩ cảm thấy hết sức bối rối.

               “Không gì cả, thực sự là không gi cả”, nhà vô thần luận trả lời. “Tôi chỉ muốn thử xem

               một người không làm gì cả, chỉ lấy tiền không của người khác, có thể chống đỡ được

               bao lâu!”.


               “Tiền chính là tiền, không phải là một cái gì khác”, vị Giáo sĩ đáp lời. “Tôi cầm

               tiền cũng giống như cầm một tờ giấy, một hòn đá vậy thôi”.



               Bởi luôn giữ được thái độ bình thản đối với tiền bạc, thậm chí có thể xem nó là một
               hòn đá, một tờ giấy, người Do Thái mới không đến nỗi xem nó như quỷ thần, và cũng

               không phân biệt nó là trong sạch hay dơ bẩn. Trong thâm tâm của họ, tiền chính là

               tiền, một vật bình thường như bao vật bình thường khác. Vì vậy, người Do Thái luôn
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109