Page 88 - Tư duy kinh doanh của người do thái
P. 88

Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com




               Vào thời cổ đại, một người Do Thái sống ở thành phổ Jerusalem chuyển đến một vùng
               khác. Trên đường đi, ông ta mắc bệnh và phải nằm lại trong một quán trọ. Khi biết

               bệnh tình của mình đã vồ phương cửu chữa, ông ta bèn ký thác hậu sự cho người chủ

               quán:



               “Tôi sắp chết rồi! Nếu có người nào từ Jerusalem biết tin về cái chết của tôi m{ đến đây
               thăm viếng, xỉn hãy giao lại những vật dụng này của tôi cho người đó. Có điều, người

               đó phải thực hiện được ba việc thể hiện được trí thông minh của mình, nếu không, ông

               tuyết đối không được giao những vật này cho người đó. Trước khi đi, tôi đã có dặn dò

               đứa con trai của mình, nếu tôi chẳng may qua đời dọc đường, muốn kế thừa di sản của

               tôi, nó phải thực hiện được ba việc thể hiện trí thông minh của nó”.


               Nói xong, người đàn ông tắt thở. Người chủ quán bền an táng ông ta theo nghi lễ của

               người Do Th|i, đồng thời báo cho người trên thị trấn biết tin về cái chết của ông, lại

               còn phái người chuyển tin đến Jerusalem.


               Con trai của người đàn ông vừa mới qua đời là một thương nhân tại Jerusalem, sau

               khi hay tin về cái chết của cha lập tức tìm đến thị trấn nọ, nhưng lại không biết đích

               xác cha mình đã chết ở quán trọ nào. Bởi vì trước khi chết, người cha đã dặn dò chủ

               quán không cần tiết lộ tên của quán trọ cho con trai của mình. Không còn cách nào

               khác, anh ta đành phải phát huy trí tuệ của mình để xử lý vấn đề nan giải đầu tiên
               này.



               Bấy giờ, vừa lúc có một tiều phu gánh một bó củi đi ngang qua. Người con trai lập tức

               gọi anh ta lại, mua bó củi và dặn anh ta phải gởi bó củi đến ngôi nhà trọ vừa có một

               người đàn ông từ Jerusalem đến và chết ở đó. Công việc đơn giản sau đó là theo đuôi

               người tiều phu cho tới khi đến được ngôi nhà trọ cần tìm.


               Chủ trọ thấy người tiều phu gánh củi đi tới thì thắc mắc hỏi:


               “Tôi đâu có dặn mua củi của anh?”
   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93