Page 54 - chuyen doi lon - ebook.dangtrongdai.com
P. 54
Edison Company. năm 1908, một nhà báo của tờ Electrical World and
Engineer đã nhận xét “mặc dù vẫn còn nhiều xí nghiệp cô lập ở Chicago,
nhưng hơn bao giờ hết, họ bị áp lực nặng nề bởi dịch vụ phát điện tập
trung… Commonwealth Edison Company đã thu hút khách hàng là
những doanh nghiệp trước đây từng được phục vụ bởi những trạm phát
riêng lẻ lớn nhất trong thành phố.” một năm sau, tạp chí Electrical Review
and Western Electrician viết: “Khách hàng của insull bây giờ bao gồm một
lượng đáng kể các nhà máy sản xuất và công nghiệp lớn.” Khi nhiều nhà
sản xuất hơn gia nhập mạng lưới điện, insull tiếp tục hạ giá. Lượng điện
bán bình quân trên đầu người tăng vọt ở Chicago, từ hơn 10 kilowatt-giờ
vào năm 1899 lên gần 450 kilowatt-giờ vào năm 1915.
Các nhà sản xuất nhận thấy lợi ích do mua điện từ một công ty dịch
vụ tiện ích đâu chỉ đơn giản nằm ở những kilowatt giá rẻ. Do không phải
mua thiết bị đắt tiền, họ giảm được chi phí cố định của chính họ và giải
phóng được nhiều vốn cho nhiều mục tiêu sản xuất hơn. họ cũng giảm
được lượng nhân viên, bớt đi rủi ro bị lạc hậu và sai sót công nghệ, và
giảm gánh nặng cho các nhà quản lý về một công việc khá rối trí. Từ chỗ
là thứ không tưởng, việc chấp nhận rộng rãi năng lượng do các dịch vụ
tiện ích cung cấp đã trở thành quen thuộc. Khi những nhà điều hành
các dịch vụ tiện ích khác cũng theo bước insull, sự chuyển dịch từ năng
lượng riêng sang năng lượng do dịch vụ tiện ích cung cấp đã tiếp diễn
vô cùng nhanh chóng. năm 1907, thị phần của các công ty dịch vụ tiện
ích đạt 40% tổng sản lượng điện của hoa Kỳ. Tới năm 1920, thị phần này
tăng lên 70%. năm 1930 con số là 80%. Rồi rất nhanh nó đạt hơn 90%.
Chỉ còn rất ít các nhà sản xuất, chủ yếu điều hành các nhà máy lớn ở các
vùng hẻo lánh, là còn tiếp tục sản xuất điện riêng cho họ.
nhờ có Samuel insull, thời đại trạm phát năng lượng riêng đã kết thúc.
Công ty dịch vụ tiện ích đã chiến thắng.
53
nhà phát minh và viên thư ký