Page 166 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 166
trình quảng cáo. Thế còn phát tờ rơi thì sao? Sau khi thử, Tiểu Lí nhận thấy
hiệu quả cũng không rõ rệt lắm. Chẳng lẽ không còn cách nào khác hay sao?
Một hôm, sau khi hết giờ mở cửa hàng, Tiểu Lí đưa vợ đi siêu thị mua đồ,
bỗng thấy trước cổng siêu thị có một đám đông tụ tập, thì ra là có một công
ty quảng cáo một loại nước uống mới, mời mọi người uống thử miễn phí.
Tiểu Lí tò mò chen vào, cũng lấy được 2 cốc. Thời tiết nóng bức, có cốc
nước mát để uống thật là sảng khoái, lại còn miễn phí nữa nên bao nhiêu
người xếp hàng uống thử, khiến không khí trước cổng siêu thị nhộn nhịp hẳn
lên. Vì cứ mua 10 chai thì được tặng 2 chai nên có rất nhiều người tiện thể
mua luôn mấy thùng liền.
Tiểu Lí ngẫm lại việc làm ăn của mình, nói với vợ: “Nếu hiệu ảnh cũng có
nhiều khách hàng thế này thì tốt biết mấy.” Vợ anh an ủi: “Đừng buồn, bọn
họ làm ăn lớn nên mới có thể cho khách uống nước miễn phí, còn chúng ta
chỉ kinh doanh nhỏ thì cứ từ từ mà làm thôi. Nếu có tiền thì chúng ta cũng có
thể chụp ảnh miễn phí cho khách hàng, chắc chắn sẽ đắt khách.” Câu nói của
vợ làm Tiểu Lí sực tỉnh, vội vàng nói: “Ai nói mình không chụp miễn phí
được, ngày mai chúng ta sẽ làm như thế, anh tin rằng khách hàng sẽ tới hiệu,
việc kinh doanh của vợ chồng mình sẽ khởi sắc.” Vợ Tiểu Lí lắc đầu, nói:
“Người ta là ông chủ lớn, muốn phô trương thanh thế mới làm như vậy. Còn
chúng ta chỉ làm ăn nhỏ, mấy miệng ăn chỉ trông vào cái hiệu ảnh này thôi.
Anh mà chụp ảnh miễn phí thì chúng ta hít không khí để sống hay sao.”
Tiểu Lí hí hửng kéo vợ sang một bên và nói: “Em xem thế này có được
không nhé, chúng ta dán thông báo trước cửa hiệu rằng sẽ chụp 1 tấm ảnh
nghệ thuật miễn phí cho trẻ vào ngày sinh nhật chúng. Bây giờ dùng
máy ảnh kĩ thuật số nên không cần mua phim nữa, tạm thời chưa tính tiền
điện trong studio và tiền thuê mặt bằng, chi phí rửa một tấm ảnh chỉ khoảng
1 tệ, chúng ta vẫn có đủ tiền để trang trải mà. Công việc ở hiệu ảnh bây giờ
không nhiều, hãy coi như đây là cơ hội để rèn luyện tay nghề đi.” Vợ Tiểu Lí
nói: “Nếu mỗi khách hàng chỉ rửa một tấm thì chúng ta vẫn có đủ tiền làm,
nhưng kinh doanh mà chỉ cho chứ không được nhận thì trụ lại sao được.”
Tiểu Lí cười, nói với vợ: “Điều này đơn giản thôi, nhà mình đã mở hiệu
chụp ảnh bao nhiêu năm rồi, em có thấy ai đưa con đi chụp ảnh mà chỉ chụp
có mỗi một tấm hay không hay tất cả đều cho con thử hết quần này đến áo
nọ để chụp ảnh. Bây giờ trẻ con được cưng chiều khác nào hoàng tử công
chúa trong nhà, con muốn chụp ảnh chẳng lẽ cha mẹ lại không cho? Nhất là
lại vào dịp sinh nhật con. Chúng ta dùng chiêu thức miễn phí một tấm ảnh để
dụ khách hàng chụp đủ 12 kiểu, chắc chắn là có lợi. Ngoài ra có thể dùng