Page 184 - Tư duy kinh doanh của người do thái
P. 184
Đọc sách tại : ebook.dangtrongdai.com
“Trên hợp đồng đã quy định, đôi bên đồng ý chỉ chọn tòa án Osaka giải quyết mọi
tranh chấp. Vì vậy, cho dù ngài có bỏ công bay đến Hà Lan, tòa án Hà Lan cũng sẽ
không chịu thụ lý”.
“Điều này chẳng phải là quá hoang đường hay sao?”, Tổng giám đốc công ty Sanyo
bực dọc nhìn vị luật sư của mình.
“Khả năng xảy ra chuyện đó là rất cao”, Vị luật sư của Sanyo thẳng thắn thừa nhận.
Sau mấy tháng giằng co không có kết quả, luật sư của Jofeyr quyết định đưa ra con
chủ bài cuối cùng:
“Thưa ngài tổng giám đốc, cứ xem như tôi đã có sự lầm lẫn trong việc lý giải các điều
khoản pháp luật. Nhưng giả như phán quyết của tòa án Nhật Bản có hiệu lực tương
tự tại Hà Lan, quý công ty vẫn không thể lấy được một đồng nào từ tay của Jofeyr.
Ngài cũng biết rằng, khoản thuế thu của hầu hết các quốc gia châu Âu đều rất nặng
nề, vì vậy, có rất nhiều người đã đến Hà Lan, là nơi có mức thu thuế tương đối thấp,
để thành lập các “công ty túi da”. Mọi thứ của công ty đều nằm trong “túi da” của ông
chủ, không hề có một tài sản thực tế nào. Công ty của Jofeyr cũng như vậy. Tiền của
công ty nằm ở đâu, chỉ có một mình ông ta biết được. Có thể là nằm ở ngân hàng
Thụy Sĩ...”.
Chiêu bài cuối cùng này đã thực sự đánh bại tổng giám đốc công ty Sanyo. Không còn
biện pháp nào, ông ta đành phải bãi tố Jofeyr. Cuối cùng, đôi bên đi đến thỏa thuận,
Jofeyr trả lại cho công ty Sanyo 40 triệu yên, 160 triệu yên còn lại được dùng để bồi
thường cho công ty S của Mỹ.