Page 127 - Đắc Nhân Tâm
P. 127

Đ Ắ C   N H Â N   T Â M


          người là nhớ được tên riêng của họ và làm cho họ cảm thấy
          mình quan trọng. Và bao nhiêu người trong chúng ta đã thực
          hiện được điều đó?

                Một trong những bài học đầu tiên của một chính trị gia là
          phải nhớ được tên của cử tri. Quên điều đó là sẽ dễ bị mất đi vị
          thế của mình.

                Cũng như trong chính trị, khả năng nhớ được tên riêng
          cũng rất quan trọng trong kinh doanh và giao tiếp xã hội.

                Napoléon Đệ tam, Hoàng đế nước Pháp, cháu của Napoléon
          Đại đế, tự hào chia sẻ rằng mặc dù công việc rất bận rộn nhưng
          ông vẫn nhớ được tên của mọi người mà ông từng gặp.

                Ông đã làm điều đó như thế nào? Rất đơn giản. Nếu
          không nghe rõ được tên riêng, ông sẽ nói: “Xin lỗi. Tôi không
          nghe rõ tên ông/bà”. Nếu như đó là một cái tên hơi lạ, ông thường
          nói: “Xin lỗi, tên ông/bà được viết như thế nào?”. Trong lúc nói
          chuyện, ông lặp lại tên người đối thoại nhiều lần và tìm cách ghi

          nhớ tên ấy kết hợp với những đặc điểm gương mặt, phong thái
          và dáng điệu. Nếu đây là một nhân vật quan trọng, Napoléon
          còn chịu khó hơn nữa. Ông viết tên người ấy trên một mảnh
          giấy, nhìn thật kỹ, rồi tập trung ghi nhớ. Với cách này, tai nghe,
          mắt thấy, trí óc tập trung, cái tên ấy sẽ được nhớ mãi.

                Tất cả những thói quen tốt này rất cần có thời gian để rèn
          luyện, phát triển. Chúng ta cần nhận ra điều kỳ diệu ẩn chứa
          sau tên gọi của mỗi con người và ghi nhớ rằng mỗi cái tên, dù
          đơn giản đến đâu, cũng chính là điều quan trọng và niềm vui


                                         125
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132