Page 179 - Đắc Nhân Tâm
P. 179
Đ Ắ C N H Â N T Â M
những thẩm phán tòa án Tối cao đã hỏi ông: “Điều khoản hạn
chế trong luật Hải quân là sáu năm, đúng không ?”.
Ông S. dừng lại, trố mắt nhìn quan tòa và xẵng giọng:
“Thưa ngài, luật Hải quân không có điều khoản hạn chế”.
“Cả tòa án bỗng lặng ngắt, bầu không khí dường như bị đóng
băng”, ông S. kể lại kinh nghiệm của mình. “Tôi nói đúng. Người
cầm cân nảy mực này đã sai lầm và tôi phải bảo ông điều đó. Tôi vẫn
còn tin rằng pháp luật bênh vực tôi. Hôm ấy tôi đã thể hiện vai trò
luật sư của tôi một cách xuất thần hơn bao giờ hết. Thế mà cuối cùng
tôi đã không thuyết phục được ông ta. Tôi đã phạm một sai lầm lớn
là bảo một người rất thông thái và nổi tiếng rằng ông đã sai lầm trước
đám đông cử tọa, và tệ hơn nữa là ngay nơi xử án của ông.”
Ít người suy nghĩ theo logic. Hầu hết chúng ta đều có
thành kiến và thiên vị. Hầu hết chúng ta đều bị lầm lẫn bởi
những thành kiến, ghen tuông, ngờ vực, sợ hãi, ham muốn và
kiêu ngạo. Hầu hết mọi người đều không muốn thay đổi bất kể
đó là quan điểm chính trị, tôn giáo hay kiểu tóc hoặc lòng hâm
mộ đối với một ngôi sao điện ảnh. Cho nên nếu như bạn có
khuynh hướng chỉ trích các sai lầm hay quan điểm của người
khác, mỗi buổi sáng trước khi điểm tâm, bạn hãy đọc đoạn trích
này của James Harvey Robinson trong tác phẩm Rèn luyện tinh
thần (The Mind in the Making):
“Đôi khi chúng ta dễ dàng thay đổi ý kiến mà không hề có chút
tâm lý phản kháng hay cảm xúc nào. Nhưng nếu như ai đó bảo rằng
ý kiến của ta sai, lập tức ta có khuynh hướng phản kháng, đổ lỗi cho
177