Page 122 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 122
chất lượng phục vụ của cửa hiệu hơn hẳn những tiệm giặt là thông thường
khác thì tất nhiên khách hàng sẽ quảng cáo giúp cho cậu, những người có
tiền thường lập thành hội thành bè với nhau, chỉ cần cậu có tiếng tăm thì
những người “lười biếng” đó chính là khách hàng mục tiêu của cậu, lúc đó
yên chí rằng việc kinh doanh của cậu sẽ phát đạt hơn nhiều.”
Vũ bắt đầu động lòng, nghe Trường phân tích đâu ra đấy, anh thật sự muốn
thử sức một lần. Nhưng nếu làm thật thì phải cần rất nhiều vốn. Trường
dường như đã nhìn thấu tâm tư của bạn, liền lên tiếng: “Tiền không thành
vấn đề, tớ sẽ cho cậu mượn tạm một ít, tin rằng không bao lâu nữa, cậu có
thể trả lại cho tớ.” Vũ ngại ngùng nói với Trường: “Cũng phải đổ mồ hôi sôi
nước mắt với từng cái áo cái quần mới kiếm được chút tiền, làm gì có
chuyện dễ dàng như cậu nói, có khi phải mấy năm tôi mới trả cho cậu được.”
Trường vỗ vai Vũ và nói: “Cậu ấy à, từ nhỏ đã có cái kiểu suy nghĩ cứng
nhắc, không linh hoạt. Sau khi mở tiệm, hãy chịu khó đầu tư biển hiệu đàng
hoàng, đảm bảo chỉ khoảng vài ba tháng là công việc đã đâu vào đấy rồi, chỗ
đấy có biết bao nhiêu người qua lại, nếu cậu làm tốt thì chỉ sau ba tháng, sẽ
có rất nhiều người biết đến cửa tiệm. Đến lúc đó, cậu có thể bán thẻ hội viên
cho khách hàng, ví dụ, mỗi một tấm thẻ có giá là 200 tệ, khi khách đến giặt
là thì sẽ được giảm giá, như vậy một mặt cậu vẫn có thể kiếm được tiền, mặt
khác sẽ tạo cảm giác được ưu đãi cho khách hàng. Thậm chí cậu còn có thể
bán cả thẻ hội viên vàng, có giá 500 tệ, ngoài việc giảm giá dịch vụ, cậu còn
có thể trả hàng miễn phí cho khách, thành phố này không lớn lắm, cậu chỉ
việc tự mình đi hoặc thuê một người đi xe máy trả quần áo cho khách cũng
được, nhiều người không quan tâm tới tiền phí trả hàng nhưng họ lại không
có thời gian để đến chỗ cậu chẳng hạn. Tớ sẽ là hội viên vàng đầu tiên của
cậu.”
Từ nhỏ, Vũ đã rất nghe lời Trường, vì Trường là “đại ca” của bọn trẻ con
trong lớp; đến bây giờ, Trường vẫn tỏ ra là người có nhiều kinh nghiệm
trong kinh doanh, chuyện lớn lao đến mấy thì sau khi nghe cậu ta phân tích
xong cũng trở nên dễ dàng. Lúc này, trong lòng Vũ cũng đã có tính toán, anh
nhẹ nhàng nói với bạn: “Ý kiến này là của cậu giúp tớ, cậu cũng cho tớ vay
tiền, nếu thất bại thì đừng trách tớ nhé.” Trường nghiêm nghị trả lời:
“Phương thức kinh doanh có gì sai sót thì tớ chịu trách nhiệm, nếu cậu giặt
quần áo không sạch, khiến khách hàng mếch lòng thì đó là lỗi của cậu. Chỉ
cần cậu chăm chỉ làm việc thì chắc chắn không thể nào thất bại. Người giàu
không bao giờ câu nệ chuyện tiền nong, mấu chốt ở chỗ họ có được phục vụ
tốt hay không thôi.”