Page 133 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 133
cho anh bản kế hoạch triển khai. Đồng cho ba trưởng ban đọc chéo kế hoạch
của nhau để có những điều chỉnh thích hợp, mỗi một phòng ban đều phải cân
nhắc đến cả lợi ích của phòng ban khác chứ không chỉ nghĩ cho riêng bộ
phận mình. Sau ba lần thảo luận, cuối cùng họ cũng thống nhất được phương
án thực hiện.
Đồng cầm bản phương án cuối cùng, mỉm cười nói với mọi người: “Đây là
phương án do các cậu tự đề ra, có tự tin không? Không được viết một đằng,
làm một nẻo đâu đấy.” Ba trưởng ban đều đã thảo luận kĩ càng về phương án
này rồi nên tỏ ra rất tự tin.
Đồng nói: “Tòa soạn không có ý định thành lập phòng ban chuyên môn,
cũng không giao cho ai chuyên phụ trách việc này cả, giao hết cho các cậu
đấy. Dự án này chỉ có thể làm lúc rảnh rỗi mà thôi, không được ảnh hưởng
đến công việc chung. Các cậu sẽ phải tốn rất nhiều thời gian đấy! Có làm
được không?” Ba trưởng ban đều cười và nói: “Lãnh đạo đã sắp xếp như
vậy, ai dám không nghe lời? May mà chỉ có hai cuốn sách, nếu nhiều hơn
nữa thì chắc là chúng tôi không kham nổi đâu.”
Đồng gõ gõ vào bản kế hoạch trên mặt bàn và nói: “Trong báo cáo, các cậu
viết hai cuốn sách này có thể mang về thu nhập khoảng 200 nghìn tệ, tôi thật
sự muốn biết chúng ta có thể làm được điều này không. Các cậu đều có
những công việc chuyên môn riêng phải phụ trách nên chúng ta sẽ áp dụng
hình thức quản lí mới cho dự án này, chi phí đầu tư sẽ do tòa soạn bỏ ra,
30% lợi nhuận thuộc về tòa soạn, 30% cho biên tập và 40% cho phát hành.
Thu nhập từ quảng cáo thì ban quảng cáo hưởng 30%, tòa soạn hưởng 30%,
còn biên tập và phát hành mỗi ban 20%. Các cậu thấy thế nào?”
Ba trưởng ban đều đã dự tính trước lần này sẽ cống hiến cho tòa soạn mà
không được công lao gì, không ngờ lãnh đạo lại có sự đãi ngộ hậu hĩnh như
thế, trong lòng cảm thấy vô cùng phấn khởi
Đồng nói: “Các cậu đừng mừng vội, tiền vốn là do tòa soạn bỏ ra, nhưng nếu
thất bại thì sẽ trừ vào tiền lương của ba cậu đấy, dù sao cũng chỉ nửa năm là
đủ, nếu muốn rút lui thì bây giờ vẫn còn kịp đấy.”
Ba trưởng ban đã nghĩ đến những phương án có thể xảy ra khi thực hiện dự
án này: tình huống xấu nhất là thế nào, tình huống bình thường thế nào và tốt
đẹp nhất sẽ thế nào, họ đều biết mức độ rủi ro trong việc này. Hơn nữa, lợi
ích của cả ba người đều gắn chặt với nhau, nếu đồng tâm hiệp lực thì chắc
không thành vấn đề. Có thể tận dụng thương hiệu, mạng lưới, nguồn vốn của