Page 128 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 128
nữa, Cao cũng không còn sức mà tìm hiểu tất cả nhân viên giống như trước
kia nữa, anh không thể cùng lúc quản lí hàng trăm người mà chỉ còn cách
nắm chặt vài nhân viên chủ chốt trong công ty, giao chỉ tiêu cho họ tự hoàn
thành. Ngoài ra còn một vấn đề đáng lo ngại khác, đó là công việc kinh
doanh của công ty chủ yếu nằm trong tay trưởng phòng quảng cáo và trưởng
phòng phát hành, tuy họ đều là những trợ thủ đắc lực của anh Cao nhưng
nhân viên dưới quyền là do tự họ chọn lựa, dần dần, mỗi phòng ban đều biến
thành một công ty quy mô nhỏ gắn kết với nhau rất chặt chẽ. Ngộ nhỡ có vấn
đề gì xảy ra thì mạng lưới nhân viên kinh doanh của công ty cũng sẽ bị
ảnh hưởng.
Cao nhân thời gian rảnh rỗi của mình tham gia một lớp học quản lí doanh
nghiệp. Hôm đó, sau khi tan học, Cao mời thầy giáo của mình là giáo sư
Vương đi ăn cơm, nhân tiện hỏi giáo sư xem có cách gì giúp được mình hay
không. Giáo sư nghe anh trình bày xong, liền nói: “Vấn đề mà cậu gặp phải
là vấn đề phổ biến hiện nay. Có thể chia hình thức quản lí doanh nghiệp
thành hai loại: theo chiều ngang và theo chiều dọc. Hai phương thức này
không phân tốt xấu, chỉ tùy theo từng thời điểm mà lựa chọn và áp dụng cho
phù hợp thôi. Thông thường, hình thức quản lí theo chiều ngang cũng giống
hình thức mà cậu đang áp dụng, cậu là ông chủ, tất cả các phòng ban chức
năng cấp dưới đều do cậu phụ trách, như vậy rất có quy củ. Hình thức này
phù hợp với những doanh nghiệp cần hoạt động ổn định và đòi hỏi quản lí
một cách có hiệu quả. Tuy nhiên, công ty của cậu lại đang trên đà phát triển,
không ngừng bổ sung nghiệp vụ mới, mỗi một nghiệp vụ mới lại cần có
những người phụ trách thành thạo trong khi cậu lại không thể theo dõi chi
tiết đến từng người đó. Đó chính là vấn đề nan giải trước mắt.”
Cao nghe xong, gật đầu lia lịa, giáo sư Vương nói tiếp: “Có lẽ cậu cũng đang
suy nghĩ đến việc chuyển sang hình thức quản lí theo chiều dọc đúng không,
mỗi nghiệp vụ sẽ do một giám đốc phụ trách, tất cả lợi nhuận và chỉ tiêu đều
giao cho những giám đốc nghiệp vụ đó, như vậy cậu có thể nhìn ra là họ có
thực tài hay chỉ giỏi khoác lác. Với hình thức này, cậu có thể triển khai nhiều
hạng mục cùng một lúc, đồng thời cũng có thể chia nhỏ quyền của những
phòng ban có quyền hạn quá lớn, để nhân viên phát hành và nhân viên quảng
cáo theo sát từng nghiệp vụ, kết hợp thành tích và nghiệp vụ của họ với
nhau. Tự nhiên, quyền hạn của những phòng ban chức năng sẽ bị thu hẹp lại,
trưởng phòng nghiệp vụ chỉ phụ trách những vấn đề chuyên môn của mình
thôi. Những giám đốc hạng mục mà cậu đã chọn phải hoàn toàn chịu trách
nhiệm về hạng mục đó, như vậy sẽ chấm dứt được tình trạng đổ lỗi cho
nhau.”