Page 137 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 137
rất nhiều nhà máy, khu công nghiệp nên lượng người từ nơi khác đổ về đây
làm công nhân rất đông, con cái của họ đa phần đều ở độ tuổi đến trường. Để
xin được cho con đi học trường tốt ở đây, Tiểu Tăng cũng phải nhờ người
quen xếp hàng nộp đơn khá vất vả. Chính quyền địa phương biết được thực
trạng này nên cũng đã đưa ra chính sách ưu đãi cho những trường mầm non
trong khu vực. Tiểu Tăng dành mấy tháng trời để điều tra thị trường, nhận
thấy kế hoạch này rất hay, chỉ có điều không đủ vốn, nhân dịp về quê ăn Tết,
cô đã vay mượn thêm của bà con họ hàng để có tiền mở trường.
Tiểu Tăng vay được tổng cộng 200 nghìn tệ, cộng thêm 100 nghìn tệ của
mình tích cóp được, chỉ còn thiếu 50 nghìn tệ nữa là đủ tiền mở trường. Tiểu
Tăng bèn đến nhà người chị họ chơi với mình từ nhỏ để vay tiền. Chị họ là
một người nhiệt tình, nghe nói Tiểu Tăng muốn mở trường mầm non, chị tỏ
ra rất vui mừng. Đối với chị, tiền nong không phải là vấn đề, tuy nhiên, hình
như chị cũng có chút lo lắng vì từ trước tới nay, Tiểu Tăng chưa từng kinh
doanh bao giờ.
Đã buôn bán nhiều năm, chị họ Tiểu Tăng cũng có nhiều kinh nghiệm, chị
hỏi Tiểu Tăng: “Chỗ vợ chồng em sống bây giờ không có nhiều trường mầm
non, thành phố lại rộng lớn, chính quyền cũng khuyến khích mở trường mầm
non, nếu mọi việc diễn ra thuận lợi thì chắc chắn sẽ có lãi. Nhưng em đã
từng nghĩ đến việc sau khi mở trường, tiền thuê địa điểm, tiền lương cho
giáo viên đều là cố định, cho dù công việc có tốt hay không thì vẫn phải trả
hay chưa? Sau khi trường học đi vào hoạt động ổn định thì bắt đầu có thể thu
hồi vốn, nhưng em có nghĩ đến việc mình chưa từng mở trường học ở đó bao
giờ, sau khi thuê nhà mới bắt đầu tuyển được giáo viên, và cũng phải mất vài
tháng mới thực sự tìm được người phù hợp, trong khi đó tiền thuê địa điểm
thì vẫn phải trả. Cho dù em chịu mất mấy tháng để tìm được đội ngũ giáo
viên phù hợp thì cũng phải mất thêm mấy tháng nữa mới có đủ học sinh,
không thể vì thiếu học sinh mà không trả tiền lương cho giáo viên được.
Hơn nữa, việc quản lí trường học ở mỗi nơi một khác, còn em chỉ đi làm có
hai năm ở trường mầm non địa phương, không đủ kinh nghiệm thì làm sao
quản lí được một trường ở nơi khác, nói tóm lại là vẫn cần một khoảng thời
gian dài để tìm hiểu và thích ứng. Em tính mà xem, nếu bây giờ vội vàng mở
trường thì em có được lời lãi gì không? Có khi còn mất tiền mà chẳng giải
quyết được vấn đề gì nữa ấy chứ.”
Tiểu Tăng nghe chị họ phân tích xong thì im lặng hồi lâu. Tiểu Tăng nghĩ
bụng: “Đúng là mình chỉ nghĩ đến mặt tốt mà chẳng lường trước được những
cái xấu, làm ăn không nên chỉ nghĩ đến cái lợi mà còn phải suy xét đến tình