Page 159 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 159
Tiểu Trương mở một cửa hàng bán cháo, đối tượng khách hàng chủ yếu là
dân văn phòng và những người có thu nhập trung bình. Hiện nay, phương
pháp ăn uống dưỡng sinh đang lên ngôi, rất nhiều người tin rằng thường
xuyên ăn cháo sẽ giúp cải thiện sức khỏe. Ngoài ra, còn có những thực khách
đã chán ngán với các món sơn hào hải vị thường dùng nên tìm tới với món
cháo.
Thu nhập của cửa hàng chủ yếu dựa vào những món cháo đắt tiền, có tác
dụng dưỡng sinh, bồi bổ cơ thể. Giá một bát cháo dao động trong khoảng 10
- 30 tệ, lợi nhuận như vậy cũng không tồi. Nhưng rồi xung quanh bắt đầu
mọc thêm mấy cửa tiệm bán cháo nữa, giá cả và chất lượng phục vụ giống
hệt tiệm của Tiểu Trương, số thực khách bị kéo sang những cửa hàng đó
cũng không nhỏ. Bên cạnh đó, đối tượng thực khách của cửa hàng cháo khá
đặc biệt, số thực khách không đông nên cũng không thể bằng những tiệm ăn
bán những món mà nhiều người ưa thích khác, do đó, khách quen của tiệm
chỉ có vài người. Vậy là cứ mỗi khi có một tiệm cháo mới mọc lên là cửa
tiệm của Tiểu Trương lại vắng khách thêm, tất nhiên, số khách quen không
thể bằng khách vãng lai đến ăn cháo. Tiểu Trương cũng từng nghĩ đến
việc giảm giá để thu hút khách hàng nhưng tính toán kĩ thì thấy không khả
thi vì nếu giảm giá thì sẽ ảnh hưởng đến lợi nhuận; mặt khác, nếu mình giảm
giá thì các tiệm khác cũng giảm giá, cuối cùng, mọi người đều không kiếm
được tiền. Điều quan trọng hơn là, giảm giá chỉ có thể giữ được khách hàng
cũ chứ không thu hút được khách hàng mới, thị trường không được mở rộng
thì cũng không thể giải quyết căn nguyên của vấn đề.
Tiểu Trương trăn trở không biết nên làm thế nào mới có thể chi ít tiền mà
vẫn quảng cáo có hiệu quả, khiến nhiều thực khách biết đến tiệm của mình
và tới thưởng thức.
Hôm đó, Tiểu Trương ở nhà xem tivi, một tin tức đã thu hút sự chú ý của
anh. Các phóng viên đang phỏng vấn ở một chủ quán mì, một bát mì bò ở đó
có giá 108 tệ, mọi người đều nghĩ ông chủ quán bị điên bởi bình thường một
bát mì chỉ có giá 10 tệ, đắt nhất cũng chỉ tới 20 tệ mà thôi.
Chính cái giá “trên trời” này đã thu hút giới truyền thông, phóng viên hỏi
ông chủ quán mì: “Tại sao mì của bác lại đắt đến vậy?” Ông chủ quán mì
điềm tĩnh trả lời: “Một ngày chúng tôi chỉ bán 20 bát mì loại này, đảm bảo
nước dùng được nấu từ xương bò hảo hạng, thịt bò là loại nhập khẩu, giá thịt
cao đương nhiên giá bán mì cũng phải cao rồi.”
Phóng viên còn phỏng vấn những thực khách đã ăn món mì có giá cao ngất