Page 30 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 30
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
Trước khi có nhận thức tốt hơn (tôi vẫn đang trong h{nh trình không ngừng học hỏi) về
nghiệp vụ, tính c|ch tuýp A đ~ khiến tôi phải đương đầu với một trong những thách thức
lớn nhất trên cương vị l~nh đạo, đó l{ khối mâu thuẫn sâu sắc giữa tôi v{ c|c đồng nghiệp.
Tôi sẽ không đề cập đến một ca nha n hay to chức cụ thể nào ở đ}y vì tình huống này không
có gì xa lạ, nó xảy ra ở rất nhiều nơi dưới đủ mọi trạng th|i kh|c nhau. điểm tôi muốn nhấn
mạnh ở đ}y liên quan đến cái gọi là kỳ vọng trách nhiệm - xung đột lớn nhất giữa chiến
tuyến của cấp dưới và phòng tuyến của nhà cầm quân. Vị thế của một nh{ l~nh đạo biểu
hiện ro nhất qua phong cách dẫn dắt của anh ta. Nó cũng giống như bộ cánh phủ bên ngoài
bản chất năng lực, là diện mạo mọi người tiếp nhận chúng ta. Vì vậy mà đôi khi, những mặt
tốt của chúng ta sẽ bị phủ nhận hoàn toàn bởi sự “ghét bỏ” của nhân viên.
Đội ngũ nh}n viên của tôi hoàn toàn không có phàn nàn về kết quả công việc của tôi. Họ
đều công nhận những việc tôi l{m đạt kết quả rất tốt. Tôi không bao giờ thất bại trong công
việc, nhưng tôi thất bại ở khía cạnh l~nh đạo. Công việc diễn ra rất suo n se , nhưng điều
nhân viên mong muốn nhận được từ tôi là sự quan tâm chú ý. Tôi thì lại quá bận rộn để làm
điều đó. Tôi ho{n th{nh xuất sắc mọi nhiệm vụ của to chức, nhưng lại bỏ qua các nhiệm vụ
vô hình liên quan đến con người. Lẽ ra tôi phải kết nối và quan tâm nhân viên của mình
nhiều hơn. Tôi đ~ cho rằng nhiệm vụ trên cương vị l~nh đạo của tôi là chỉ cần hoàn thành
tốt mọi mục tie u va xư ly ca c pha t sinh trong co ng việc để đạt được kết quả cuối cùng tốt
nhất. Tôi đ~ cố gắng là một người l~nh đạo tốt chỉ bằng c|ch đ|p ứng nhu cầu vật chất của
nhân viên. Tôi giải quyết những khó khăn trong công việc của họ, đứng ra chịu trách nhiệm
trước to chức đối với mọi kết quả công việc của bộ phận. Tôi tin rằng nhân viên của mình đ~
đủ cảm thấy thoải mái khi có sự ho trợ đắc lực như vậy.
Nhưng tôi đ~ nhầm. Tôi đ~ thất bại với một nhân tố quan trọng - quan hệ con người. Nhân
viên của tôi cho rằng tôi không quan t}m gì đến họ; trong khi tôi đ~ luôn tin rằng bằng cách
hoàn thành mọi công việc cần phải l{m, tôi đ~ mang đến môi trường làm việc tốt nhất cho
họ. giống như c}u chuyện của một người cha phấn đấu làm việc cả đời để cung cấp mọi điều
kiện vật chất cho con c|i mình, nhưng đến một ngày, bọn tre lại nói rằng: “Bố không quan
t}m gì đến chúng con cả!”. Vậy ông bố có quan tâm không? tất nhiên là có. Tôi có quan tâm
đến những người làm việc cùng tôi không? tất nhiên rồi. Nhưng đường lối l~nh đạo của tôi
đ~ sai. Tôi biết đ~ đến lúc tôi cần nhìn nhận lại.