Page 150 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 150
nghìn cuốn, mỗi cuốn giá 20 tệ. Anh dự định sẽ đưa một phần đến các hiệu
sách giảm giá, phần còn lại sẽ mang đến xưởng in để tái chế. Đúng lúc đó,
một người bạn cũ của anh là Lí, hiện đang làm Phó Cục trưởng cục văn hóa
ở quê lên Bắc Kinh công tác, khi đến thăm công ty của Trương và nghe nói
đến chuyện này, Lí cảm thấy rất có hứng thú. Lí là người có học vấn khá
cao, ngắm nghía bộ sách 10 vạn câu hỏi vì sao trong tay mình, thấy nội dung
sách rất hay, liền hỏi: “Sách hay thế này, lại còn mới nguyên, vậy mà cậu lại
mang tới xưởng in để tái chế, đúng là lãng phí.”
Trương nói với vẻ tiếc nuối: “Tình hình hiện nay là như thế đấy, thông
thường sau nửa năm hoặc một năm, các nhà sách sẽ trả sách tồn, mỗi năm có
nhiều sách mới như thế, họ làm gì có chỗ mà bày, nếu không phải là sách
hay thì có khi chỉ được bán trong vòng 3 tháng đến nửa năm thôi, sách bị trả
lại, tôi chỉ còn biết đưa đến tiệm sách giảm giá hoặc bỏ đi, nếu không sẽ mất
càng nhiều tiền thuê kho.”
Lí cười và nói: “Vậy thì tặng cho tôi vài bộ đi, mang về cho mấy đứa nhỏ ở
nhà đọc.” Trương khoát tay nói: “Cậu thích cuốn nào, bao nhiêu cứ việc lấy,
thứ khác thì tôi không có chứ sách thì không thiếu đâu.” Lí chỉ chờ có vậy,
vội vàng nói: “Hay quá, cậu cho tôi hết số sách này nhé.”
Trương cảm thấy hơi bối rối, không hiểu Lí muốn làm gì, nghĩ bụng: “Có
mang về cho con với tất cả họ hàng thì cũng không cần nhiều đến thế chứ.”
Bấy giờ, Lí mới thẳng thắn nói: “Giám đốc Trương, cậu lớn lên ở quê nhà,
chắc cậu biết điều kiện kinh tế dưới quê rất khó khăn, trẻ con không có tiền
mua sách, thư viện ở nhà trường thì chỉ có lèo tèo vài cuốn, nếu cậu tặng số
sách này cho các em nhỏ dưới quê thì chắc chắn chúng sẽ rất vui mừng.”
Trương tính toán nhanh, nếu đem bán giảm giá số sách này thì cũng chỉ
mang về có 20 nghìn tệ, tuy mình không giàu có gì nhưng 20 nghìn không
phải là số tiền lớn, quyên góp cho trẻ em dưới quê cũng coi như làm việc
thiện, kiếm được tiền thì cũng phải biết chia sẻ với người khác nữa chứ. Bản
thân anh cũng là con nhà nghèo, ngày xưa cũng làm gì có tiền mua sách. Thế
là Trương nói: “Chỉ cần cậu thích thì cứ việc lấy, tôi cũng muốn tặng cho
bọn trẻ dưới quê, tôi sẽ trả cả tiền vận chuyển nữa, làm việc tốt phải làm đến
cùng chứ.”
Việc Lí mang sách về quê đã gây được tiếng vang lớn, đài báo và truyền
hình địa phương đều đăng thông tin về việc này. Họ nói rằng Trương quyên
góp số sách trị giá thực 200 nghìn tệ chứ không phải là 20 nghìn tệ theo giá
niêm yết trên thị trường. Trương trở thành người nổi tiếng ở quê, bạn bè đều