Page 130 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 130

Chia sẻ sách hay:    http://ebook.dangtrongdai.com


                 Tôi từng l{ trưởng đại diện cho một dự án phát triển l~nh đạo ở đông đức trong v{i năm.

               Chúng tôi đ~ th{nh công trong việc phát triển tiềm năng l~nh đạo của một nhóm người tre ,
               v{ đ~ đến lúc tôi nên chuyển giao công việc lại cho những người tre  na y để ra đi. Trên

               đường chia tay Werner, tôi chợt tưởng tượng đến ng{y đứa con lớn nhất của tôi v{o đại

               học. Tôi chắc rằng m  nh cu ng se  co  cảm gi|c như thế n{y. Đ}y l{ việc phải l{m, nhưng chia
               tay quả thật là rất đau lòng. Đau lòng l{ vì mọi chuyện se  thay đo i ma i ma i. Những đứa con

               của to i se  kho ng bao giờ quay về sống ở nh{ như hồi còn bé. Tương tự như vậy, không bao

               giờ Werner va  to i se  co  cơ hội cùng làm việc trong một gi|o đo{n ở Đông Đức nữa.

                 Rời khỏi đông đức là việc tôi cần phải làm, dù rất đau xót.

                 Nếu chúng tôi không chia tay, chúng tôi vẫn sẽ điều hành hoạt động của dự |n đó v{
               những nh{ l~nh đạo tre  sẽ không có cơ hội để phát triển. Nếu còn ở lại thì mọi người vẫn sẽ

               để chúng tôi l~nh đạo, mặc dù thực sự họ rất muốn có cơ hội điều hành. giờ đ}y, sau nhiều

               năm từ lúc chúng tôi rời đi, dự |n đó vẫn hoạt động rất thành công. Việc rời khỏi vị trí lãnh
               đạo có làm tôi cảm thấy bất an? Không hề! Hoàn thành một nhiệm vụ và tiếp nhận thêm

               những thách thức mới là một phần trách nhiệm của bất kỳ nh{ l~nh đạo nào. Không có ai là

               không thể thay thế được, và chúng ta không sớm thì muộn cũng sẽ phải buông tay để tiến
               lên phía trước.

                 Tông đồ Paul trong Kinh thánh dành nhiều thời gian để huấn luyện cho các tín đồ thiên

               chúa tại thành phố Ephesus hơn bất kỳ nơi n{o kh|c, nhưng rồi ng{i cũng phải rời đi. Vì sao

               vậy? tôi chắc rằng c|c tín đồ trung thành ở Ephesus sa n sa ng mời ngài nắm giữ những vị trí
               quan trọng và cung cấp đầy đủ tiện nghi cho ng{i. Nhưng ng{i vẫn phải rời đi bởi vẫn còn

               nhiều việc phải làm ở những nơi kh|c. Ng{i huấn luyện c|c l~nh đạo tre  rồi cho họ tự do để

               tiếp tục thực hiện sứ mệnh của Chúa ở địa phương họ. Paul cần phải rời đi. Bạn có tưởng
               tượng được những thế hệ l~nh đạo mới sẽ làm thế n{o dưới cái bóng của Paul không? Mặc

               dù sự ra đi l{ cần thiết, nó cũng mang lại nhiều xót xa, đau buồn cho những người ở lại. Hãy
               lắng nghe những lời chia tay đầy cảm động được viết lại trong Kinh th|nh “Khi ng{i tuyên

               bố ra đi, ng{i cùng quỳ xuống và cầu nguyện với họ. Tất cả bọn họ ôm hôn và khóc khi chia

               tay ngài. Họ rất đau buồn khi biết rằng họ sẽ không bao giờ được gặp ngài nữa” (Act 20:36-
               38). Chúng ta cũng rất hy vọng rằng trong bữa tiệc chia tay của chúng ta, mọi nhân viên sẽ

               cảm thấy nuối tiếc như vậy!
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135