Page 14 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 14
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
Khi con tôi còn nhỏ, tôi thường giải tỏa áp lực công việc bằng c|ch đưa chúng đi đạp xe
trên những con đường đẹp nhất gần nhà. Là một người bố, tôi có quyền quyết định ngày
hôm đó sẽ là một ngày vui tuyệt vời hay là một thảm họa cho bọn trẻ. Tôi là một l~nh đạo
được chỉ định. Và nếu chúng tôi ra ngoài trời trong vài tiếng, tôi sẽ chuẩn bị tất cả đồ đạc
thiết bị cần thiết cho mọi tình huống khẩn cấp (thành thực mà nói thì mẹ bọn trẻ mới là
người chuẩn bị những thứ này!). Chúng tôi sẽ bơm căng lốp xe, mặc quần |o đúng kiểu,
chuẩn bị thức ăn v{ nước uống cho cuộc hành trình. Với lũ trẻ, không có cuộc đạp xe nào trở
nên hoàn hảo nếu không chuẩn bị trước cho những trục trặc trên đường: o ga , cha y nắng,
khát, gió rát, trầy xước, th}m tím, đau họng, lật xe (vì thế nên cần mũ bảo hiểm) và sự mệt
mỏi. Những dụng cụ đạp xe tối tân nhất trên thế giới cũng có thể bị đ|nh bại bởi vấn đề nhỏ
như xe xịt lốp mà không có bộ đồ nghề sửa xe, hoặc trời nắng gắt mà không mang kem
chống nắng. Tôi đ~ có những kỷ niệm tuyệt vời từ những cuộc dạo chơi đó - một điều không
thể xảy ra nếu chúng tôi không chuẩn bị kỹ càng.
L~nh đạo cũng giống như vậy. điều tốt đẹp bạn tạo ra có thể bị phá hủy bởi sự thiếu cẩn
trọng của bạn. Cho dù bạn có là một nh{ l~nh đạo t{i năng đến đ}u, chỉ một hoặc hai lo i nhỏ
cũng có thể làm sụp đo ảnh hưởng của bạn. Một số thói quen xấu còn có thể che mờ t{i năng
và cống hiến của bạn. Chốt lại: chuẩn bị cẩn thận quan trọng gấp nhiều lần khả năng l~nh
đạo tốt. đó chính l{ lý do chúng ta cần tìm hiểu một số sai lầm l~nh đạo pho biến.
Khi l{m l~nh đạo, bạn sẽ được coi trọng… v{ được phiêu lưu! Có lẽ câu nói của Bernard
Shaw trong Con người va Sie u nha n đa to ng kết rõ nhất tầm quan trọng của việc l~nh đạo
đúng c|ch n{y:
Đó l{ niềm vui đích thực trong đời, việc được trọng dụng vì một mục đích m{ bạn cho là
cao cả, việc được trở thành một thế lực tự nhiên thay vì một kẻ ốm đau dặt dẹo ích kỷ chỉ
biết than vãn rằng thế gian không chịu làm cho hắn hạnh phúc.
Tôi muốn được trọng dụng triệt để cho tới khi tôi chết, bởi tôi càng làm việc nhiều, tôi
càng sống lâu. Tôi hãnh diện về cuộc đời mình bởi chính những gì nó mang lại. Với tôi cuộc
đời không phải là một ngọn nến mong manh, mà là một ngọn đuốc rực rỡ tôi nắm trong tay
hiện tại, và tôi muốn nó cháy càng sáng càng tốt trước khi chuyển giao cho thế hệ tương lai.