Page 42 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 42
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
dĩ nhiên, trong suốt khoảng thời gian đó, Andrew không thể quan t}m đến điều gì hơn ngo{i
chiến lợi phẩm vừa đạt được. Trời đ~ tối nhưng chúng tôi đ~ đồng ý rằng cậu bé có thể
“chạy roda” khi chúng tôi về tới nhà.
Ngay khi về đến nh{, Andrew đ~ được thỏa ước nguyện trượt thư đo i giầy lần đầu tiên
trong đời. Trông cậu bé như một chú ngựa non loạng choạng những bước đi đầu tiên, lảo
đảo và không có gì chắc chắn. To i vui ve được là tay vịn cho cậu bé như cậu mong mỏi mo i
khi cậu loạng choạng lên xuống trên đường trượt. Thực tế thì cậu con trai 12 tuo i của tôi,
Mark cũng tham gia v{o phi vụ. Andrew đứng giữa, b|m v{o hai người chúng tôi và sải
bước.
Tuy nhiên, hai ng{y sau đó, bạn có nghĩ l{ Andrew vẫn cần tới sự ho trợ từ những “chiếc
tay vịn” l{ chúng tôi? Không hề. gần như ngay lập tức, cậu bé đ~ ra ngo{i chơi khúc côn cầu
đường phố trên đôi gi{y trượt với chúng bạn h{ng xóm. Andrew đ~ cần tới sự ủng hộ nhiệt
tình từ những bước đi chập chững đầu tiên của trải nghiệm thú vị n{y, nhưng cậu bé đ~
nhanh chóng tự đứng vững trên đôi giầy bánh xe.
Khẳng định khả năng của những người làm việc cùng bạn hay làm cho bạn cũng giống như
câu chuyện tôi vừa kể. Họ cần sự khích lệ lớn nhất ở giai đoạn mới vào nghề hoặc khởi đầu
một nhiệm vụ. Nói đến đ}y, tôi lại nhớ ra một câu chuyện khác, một trải nghiệm của anh
bạn hàng xóm tên Keith trong một lần anh bước sang ngã rẽ kh|c trên con đường sự
nghiệp. Sau rất nhiều lo lắng và cân nhắc, Keith đ~ bỏ công việc là một nhân viên kinh
doanh hệ thống lò sưởi v{ điều hòa nhiệt độ để bắt đầu hướng đi mới trong ngành vay thế
chấp bất động sản. “Công việc thế n{o, Keith?”, tôi hỏi anh bạn hàng xóm trong một dịp
chúng tôi ngồi trò chuyện đêm khuya. Phản ứng của anh ấy là "Tôi thấy mình thật vô dụng.
Mọi thứ đều mới với tôi v{ dường như tôi chẳng nắm được cái gì vào với cái gì cả”.
Tôi đ~ nói với Keith rằng chuyện này nhắc tôi nhớ đến những to n thương ta m ly ma chu ng
tôi từng trải qua khi chuyển ra nước ngoài sinh sống thời gian trước - chúng tôi cảm thấy
mình như những đứa tre bơ vơ bắt đầu bươn trải cuộc sống từ con số 0. Với Keith cũng vậy,
dường như chẳng có mối liên quan nào giữa công việc tại thời điểm đó với kinh nghiệm
trước đ}y. Anh ấy đ~ từng là một nhân viên kinh doanh siêu hạng với cảm gi|c được mọi
người ngưỡng mộ. Nhưng thời khắc này, anh ấy như trở lại thời kỳ tay trắng.