Page 58 - KINH NGHIỆM THÀNH CÔNG CỦA ÔNG CHỦ NHỎ - EBOOK.DANGTRONGDAI.COM
P. 58
Có một chút vốn liếng, Lí không muốn đi bán rong trên phố nữa mà bàn với
vợ thuê một cửa hàng nhỏ. Cửa hàng tuy nhỏ nhưng mùi đậu phụ thối lan tỏa
khắp phố xá, khách hàng ở cách mấy chục mét cũng ngửi thấy. Món đậu phụ
thối của Lí quả thực rất ngon, mỗi ngày có thể bán được 800 tệ, trừ chi phí
400 tệ thì vẫn được lãi 400 tệ, trừ các khoản thuê mặt bằng và điện nước thì
mỗi tháng cũng kiếm được khoảng 8.000 tệ. Công việc làm ăn ngày một
khấm khá, Lí mở liền ba tiệm nữa, lợi nhuận mỗi tháng mỗi tiệm khoảng
6.000 tệ. Có nhiều tiền, lại nắm được kĩ thuật làm đậu phụ thối nên Lí rất tự
tin.
Anh bắt đầu suy nghĩ về hướng phát triển mới, thuê một cửa hàng lớn ba
tầng trên một con phố đông đúc nhất thành phố, cũng không dừng lại ở việc
chỉ bán đậu phụ thối mà mở một nhà hàng thực thụ. Ngoài món “tủ” đã
thành danh, nhà hàng của Lí còn phục vụ cả những món ăn nổi tiếng khác
như gà ăn mày, thịt kho Đông Pha, “Phật trèo tường”, Lí cẩn thận tuyển chọn
vài đầu bếp giỏi nhất trong vùng về làm việc cho mình. Chỉ riêng việc bài trí
trong nhà hàng cũng tốn đến hơn 200 nghìn tệ. Theo tính toán của Lí, chỉ
riêng món đậu phụ thối rất đơn giản thôi mà hàng tháng có thể thu về hơn 20
nghìn tệ, bây giờ thêm mấy món ăn này, cộng với không khí nhà hàng sang
trọng, mỗi tháng cũng phải kiếm được thêm 100-200 nghìn tệ.
Nhưng không hiểu sao, tháng đầu tiên sau khi nhà hàng khai trương, Lí bị lỗ
10 nghìn tệ. Lí nghĩ bụng: “Tháng đầu tiên mở cửa nên nhiều người còn
chưa biết đến nhà hàng, sau này việc làm ăn sẽ tốt hơn.” Nhưng đến tháng
thứ hai, anh lại bị lỗ vốn tới hơn 20 nghìn tệ. Trong lòng đầy lo lắng nhưng
Lí vẫn gắng gượng nốt tháng thứ ba, không ngờ càng lỗ nhiều hơn. Thật sự
không chống đỡ được nữa, Lí đành phải nhờ mấy người bạn cùng làm ăn
giúp mình tìm nguyên nhân.
Thì ra nguyên nhân là do Lí thiếu kinh nghiệm quản lí nhà hàng cao cấp.
Quán đậu phụ thối chỉ vài chục mét vuông như trước đây không cần nhiều
kinh nghiệm quản lí, chỉ cần làm ra món ăn ngon miệng, hợp vệ sinh thì tự
nhiên sẽ có nhiều khách tìm đến, vài tệ một suất đậu phụ thối, khách hàng sẽ
thản nhiên chi không cần đắn đo. Còn với một nhà hàng lớn thì đối tượng
thực khách cũng khác, cách thức quản lí cũ không còn phù hợp nữa. Đồng
thời, món đậu phụ thối không phù hợp với các món ăn khác trong nhà hàng
sang trọng. Những khách quen quán nhỏ của Lí trước đây không muốn bước
chân vào nhà hàng mà chỉ tiêu có vài đồng lẻ nên việc kinh doanh tự nhiên
không còn thuận lợi như trước.
Lí nghiêm túc lắng nghe ý kiến của các bạn, cảm thấy họ nói rất thấu tình đạt