Page 148 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 148

Chia sẻ sách hay:    http://ebook.dangtrongdai.com


               thể hồi tưởng lại những ng{y th|ng đ~ qua v{ thế hệ "Tre ” th   nhấm nháp mùi vị của những

               thư   tha ch trong tương lai. Tại đ}y, sẽ tập hợp những kỳ quan tự nhiên và nhân tạo để tất cả
               chúng ta cùng chiêm ngưỡng và tìm hiểu. Disneyland sẽ được mô phỏng dựa trên trí tưởng

               tượng, mơ mộng cũng như những sự thật trần trụi l{m nên nước My . Va , no  sẽ được trang

               bị để “kịch ho|” những giấc mơ n{y, đưa chúng trở thành nguồn cảm hứng, động lực to lớn
               đối với toàn thế giới.

                 Disneyland sẽ trở thành một nơi, vừa là hội chợ, vừa là triển lãm, vừa l{ s}n chơi, trung

               t}m giao lưu, viện bảo tàng kiến thức sống, đồng thời cũng l{ nơi quy tụ của ca i đe p va  sự

               thần kỳ. Nơi đó sẽ chứa đựng tất cả những thành quả, niềm hân hoan và hi vọng ở một thế
               giới m{ chính chúng ta đang sống. Nó sẽ nhắc nhở chúng ta, chỉ cho chúng ta cách biến

               những điều tuyệt ky  na y trở thành một phần trong cuộc sống của chúng ta. (B. Thomas,
               trong cuốn Walt Disney: Một người Mỹ độc đáo).


                 L~nh đạo phải gắn liền với mục tiêu và chiến lược. Nh{ l~nh đạo sẽ l{ người đặt ra những
               câu hỏi như: "Đ}u l{ đích đến tiếp theo của chúng ta, và tại sao chúng ta lại chọn nó?”. Còn

               câu hỏi dành cho nhà quản lý sẽ l{: “L{m thế n{o để chúng ta đến được đích?”. Ng{y nay,

               chúng ta cần những to  chức là sự to ng hoa  của một nh{ l~nh đạo có tầm nhìn và một nhà
               quản lý hiệu quả. Stephen Covey trong cuốn “Bảy thói quen để th{nh đạt” đ~ nói “Chúng ta

               cần một tầm nhìn, một đích đến và một chiếc la bàn (bộ dụng cụ định hướng) hơn l{ một cái

               bản đồ”. Covey chỉ ra sự khác biệt giữa công việc l~nh đạo và quản lý. Ông nói: “Quản lý là
               việc đảm bảo tính tối ưu khi leo trên chiếc thang của th{nh công  còn l~nh đạo là việc quyết

               định liệu chiếc thang có đang được dựa vào đúng bờ tường nên dựa” (101).

                 Trở thành một tổ chức không ngừng học hỏi

                 Trong một lần đang đi bộ ngang qua một thị trấn giáp khu nhà tôi ở, tôi đ~ không thể

               không dừng lại trước một căn nh{ có tấm biển bằng đ| cẩm thạch đặt ngay tại s}n trước. Nó
               thu hút ánh nhìn của tôi vì sự bất thường - một cái biển bằng đ| cẩm thạch ở s}n trước?

               ngôi nh{ trông đôi chút lập dị, không phải thể loại căn hộ ngoại ô bình thường. Trên tấm

               biển có ghi dòng chữ “Ở nơi n{y, v{o năm 1897, chẳng có gì xảy ra cả”. Tôi nghĩ điều này
               thật ngu xuẩn, và tản dạo xung quanh ngó nghiêng. Thật sự nó sẽ không có gì khiến tôi ngạc

               nhiên nếu có ai đó đang lặng lẽ quan sát tôi từ một khung cư  a so  na o đo .
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153