Page 88 - 10 sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo
P. 88
Chia sẻ sách hay: http://ebook.dangtrongdai.com
nhẫn t}m như vậy. Nhưng chỉ khi ở trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, con người lẽ
thường sẽ chủ động tin vào những đ|nh gi| chủ quan của mình về tình huống nếu sự thật
kh|ch quan không được công bố ro ra ng.
Đừng bao giờ mặc định là tất cả mọi người đều biết những gì bạn đang biết. đ}y l{ một
nguyên tắc cơ bản trong nghệ thuật l~nh đạo. Chúng ta không bao giờ có thể cung cấp đủ
tho ng tin trong to chức. giống như c|c mạch máu nuôi sống cơ thể người, hệ thống thông tin
là mạch máu quyết định sự sống còn của to chức. Những nhân viên cấp thấp nhất sẽ cảm
thấy thoải mái và an tâm trong công việc của họ khi họ biết được những gì đang xảy ra
trong những phòng họp đóng kín của ban l~nh đạo. Trong cuốn s|ch “Bốn ưu tie n ha ng đa u
của những nhà quản lý xuất sắc”, Patrick Lencioni nhấn mạnh 2 trong số 4 ưu tiên đó có liên
quan đến thông tin liên lạc: duy trì bản chất của to chức và liên tục nhắc nhở nhân viên về
bản chất đó. Bản chất của to chức l{ định nghĩa cơ bản về lý do hoạt động của to chức. Việc
này thoáng nghe thì rất đơn giản, nhưng thực tế là trong phần lớn các công ty trên thế giới,
rất nhiều nhân viên không biết cách mô tả sứ mệnh cơ bản của công ty mình” (159).
Ở vị trí của CEO, nhiệm vụ chính của tôi là giới thiệu về sứ mệnh, tầm nhìn v{ ước mơ của
công ty tới công chúng bên ngo{i. Nhưng tôi cũng cần phải rất quan t}m đến truyền thông
trong nội bộ chính công ty mình. Trên thực tế, tôi dành nhiều thời gian và công sức cho
truyền thông nội bộ như đối với hoạt động đối ngoại. Tôi không bao giờ mặc định bất kỳ ai,
kể cả người đồng sự thân thiết nhất có thể biết tôi đang nghĩ gì. đ}y l{ b{i học sâu sắc tôi rút
ra sau thời gian dài chứng kiến hoạt động của những tin đồn thất thiệt.
Làm thế nào để nhận diện một tổ chức đang gặp khó khăn về truyền thông nội bộ?
Một quý ông nọ đang rảo bước trên đường thì bắt gặp cảnh
Tượng một người đ{n ông loay hoay với chiếc máy giặt ngay trước hiên nhà. Quý ông mở
lời muốn được giúp đỡ và vị chủ nhà vô cùng cảm kích. Họ cùng nhau hợp sức t m ca ch xư
trí thứ vật dụng cồng kềnh kia. Nhưng sau một hồi loay hoay vô vọng, họ tạm dừng v{ đứng
nhìn nhau. Ai cũng đ~ thấm mệt. Quý ông sau khi hồi sức be n mở lời: “Chúng ta sẽ chẳng thể
khiêng cái máy giặt v{o nh{ được”. Người chủ nhà ngạc nhiên trả lời: “Sao lại vào trong? tôi
đang cố khiêng nó ra ngo{i kia m{!”.